Không biết về đâu

Ta sẽ không về thăm phố thị
Quên người mắt biếc áo hoàng lan
Quên hết những chiều say mộng mị
Giật mình tỉnh giấc cuộc mơ hoang

Ta sẽ ngược lên miền sơn dả
Tìm nhánh lan rừng khoe sắc hương
Chỉ thấy rừng xưa trơ sỏi đá
Một mình đứng lặng giữa mù sương

Ta sẽ lang thang bờ cát trắng
Lặng ngắm hoàng hôn trên biển xa
Thương tiếc oan hồn trên đảo vắng
Nghiêng mình khe khẻ khúc bi ca

Ta vẫn lang thang miền mộng ảo
Long đong trôi dạt bến giang đầu
Một mình hiu quạnh trong mưa bão
Nghẹn ngào không biết sẽ về đâu…

Xuân Mai

Trả lời