Lời ru của mẹ

Lời ru của mẹ
Lời ru ẩn nơi nào 
Giữa mênh mang trời đất 
Khi con vừa ra đời 
Lời ru về mẹ hát 
Lúc con nằm ấm áp 
Lời ru là tấm chăn 
Trong giấc ngủ êm đềm 
Lời ru thành giấc mộng 
Khi con vừa tỉnh giấc 
Thì lời ru đi chơi 
Lời ru xuống ruộng khoai 
Ra bờ ao rau muống 
Và khi con đến lớp 
Lời ru ở cổng trường 
Lời ru thành ngọn cỏ 
Ddón bước bàn chân con 
Mai rồi con lớn khôn 
Trên đường xa nắng gắt 
Lời ru là bóng mát 
Lúc con lên núi thẳm 
Lời ru cũng gập ghềnh 
Khi con ra biển rộng 
Lời ru thành mênh mông.
Xuân Quỳnh

Dành tặng vợ yêu

Dành tặng vợ yêu

Đi khắp thế gian
Không ai tốt bằng VỢ
Gánh nặng cuộc đời
Không ai khổ bằng EM
Nước biển mênh mông
Không đong đầy tình VỢ
Mây trời lồng lộng
Không phủ kín công EM
Tần tảo sớm hôm
VỢ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy
EM che chở đời con
Ai còn VỢ
Xin đừng làm VỢ khóc
Đừng để buồn
Lên mắt VỢ nghe không?
Van Hien

Thẫn thờ – Dũng Black

THẪN THỜ

Biển tối mông lung sóng vỗ bờ
Âm thầm dạo buớc thả hồn mơ
Thuyền xưa khuất bóng nào ai nhớ
Bến cũ cô liêu mãi đợi chờ
Sóng nuớc nô đùa đau bọt vỡ 
Mây ngàn lãng đãng gió thờ ơ
…Tơ tình đã đứt không còn nợ
Vậy ngóng trông ai đứng thẫn thờ…???!!!
——–Dũng Black. 07/06/1014

Cơn gió lạ – Thái Dương

Cơn gió lạ

Tôi muốn thi ca là một trời biển lạc
Chốn con người dừng bước với thời gian
Tôi muốn trào dâng như một tràng thi sĩ
Mượn tiếng chim ca không mỏi mệt
Với hồn thơ đầy tinh khiết
Thấm nhuần vào trong gió lạ
Hòa tan đi khắp bốn phương trời
Bỏ lại những u sầu phiền muộn
Ta dang tay đón trào
Một vùng trời là những giấc mơ.
Thái Dương

Mộng duyên

Mộng duyên
Mộng ước cùng ai nay đã vỡ..
Bức tranh thiếu nét chỉ còn thơ..
Hận người vô tình để ta mơ..
Rồi hóa hư không giữa đôi bờ.. 
Bao năm nhìn lại thân xác xơ..
Cô đơn độc bước dưới trăng mờ..
Người ơi.. có hiểu lòng lãng tử….
Duyên tình dang dở.. lạc hồn thơ..
Sáng tác : Hoàng Lãi
Người gửi : Trương Việt Hoàng

Quá khứ và hiện tại

Quá khứ và hiện tại
Quá khứ ơi tao buông tay mày nhé..
Ôm mãi mày tao đau quá mày ơi..
Tao chờ hiện tại nối tiếp tương lai..
Chờ ngày mai vết thương trong tao lành hẳn..
Tao lai trở về cái thuở chẳng yêu ai…
Hoàng Thái Hiền

Mưa của lòng em

Mưa của lòng em
Mưa vô tìng rơi…lòng người vô tình chạy…
Lòng người thay đổi hay dòng đời ngược trôi…
Mưa cuốn đi niềm đau và kéo luôn hạnh phúc…
Mưa vô tri nhưng làm người đau khổ…
Trân trân

Đêm Mưa Phố Núi

Đêm Mưa Phố Núi 
Ta một mình dạo bước Thành Phố Sương
Đêm cao nguyên trời vô tình bật khóc
Kéo vạt áo xoa bàn tay lạnh ngắt
Ánh đèn vàng héo hắt giọt mưa rơi
Giọt mưa rơi đọng lại mi mắt gầy
Suy nghĩ viễn vông tưởng chừng không dứt
Tự hỏi lòng: đã sai hay đúng?
Ảo mộng nào dệt mãi tháng ngày qua?
Mưa lạnh quá trái tim càng lạnh
Gió từng cơn se sắt bước độc hành
Tay xiết vai…cảm xúc chơi vơi
Ước là mưa vỡ tan trong màn đêm u tối
Khánh Linh

Bây giờ tôi sẽ ra đi

BÂY GIỜ TÔI SẼ RA ĐI
Bây giờ tôi sẽ ra đi
Người ơi người có nói gì nữa không?
Ba năm ân ái mặn nồng
Cũng đành chớp bể, mưa giông cuối trời
Nụ hoa trót nở mất rồi
Bướm ong, ong bướm đã dời cánh đi
Lời thề người thưở hàn vi
Trước khi từ giã xin ghi trả người
Đợi khi tôi xuống đò rồi
Pháo người hãy nổ cho người khác vui
Người hãy cười thật là tươi
(Nụ cười ngày mới quen tôi thưở nào)
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO

Ta dành tặng ấy bài thơ

Ta dành tặng ấy bài thơ

Lời êm êm nhẹ,như tơ giăng mành
Lại thêm một chút ngọt lành
Cũng lời hờn dỗi ấy đành quên sao?
Giả bộ quay gót làm cao
Hãy níu ta lại đi nào ấy ơi
Tâm ta như thể rối bời
Bước đi thì sợ,đứng thời khó coi. . .
Anna Lyn