Cho em mượn nhé anh

Em mệt mỏi rồi, cho em mượn vai anh
Để em dựa vào, không nhiều đâu, một chút
Để em thấy mình không cô đơn, hẫng hụt
Giữa nẻo bộn bề, giữa lòng người hanh hao?

Em mệt mỏi rồi, nên cũng muốn khát khao
Một vòng tay ôm giữa đêm hè.. lạnh giá
Giúp em vững tin, giúp em không gục ngã
Trước nhịp bon chen, hối hả của dòng đời..

Em mệt mỏi rồi, chỉ muốn mượn anh thôi
Mượn cái siết tay tiếp cho em ngọn lửa
Mượn lời vỗ về “Nhóc ơi, đừng khóc nữa”
“Sóng gió đời thường, em phải, mạnh mẽ lên!”

Em mệt mỏi rồi, cần mượn anh ở bên
Chỉ hôm nay thôi, ngày mai em trả lại
Để em thỏa thê hét lên trong chốc lát
Rồi lúc mệt nhoài sẽ tựa vào vai anh..
Em mệt thật đấy, mượn cả đời nhé anh???

Hàn Vũ

Dì ghẻ con chồng

“Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồ côi má liếm lá đầu đình”
Anh ơi ! Nhìn cảnh trong hình
Ngẫm xem thế thái nhân tình ra sao?

Thằng thì ngồi ở mâm cao
Đứa không quần áo vịt nhào ” cắn chim “.
Mẹ thì trơ mắt ra nhìn
Bởi vì thằng đó con riêng của chồng

Thế gian dạy có nhớ không?
Chẳng chung máu mủ nên lòng không thương.
” Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng”
St

Bài thơ tình tháng chín

Tháng chín rồi, nơi ấy anh khỏe không?
Ở nơi này nghe lòng, mênh mông quá.
Giữa cuộc sống, còn bao nhiêu vất vả.
Nỗi nhớ anh, không tả xiết…khôn nguôi.

Anh yêu ơi! Tháng chín đã đến rồi.
Em đã về, nơi rừng thu thay lá.
Nhìn dòng người, đang tưng bừng…hối hả.
Chỉ vắng anh, mà sắc lá thay màu.

Có lẽ là, ta không thể thiếu nhau.
Mượn bút nhỏ, gửi mau về nơi đó.
Những yêu thương, của tình yêu thắm đỏ.
Dù bão giông, hay mưa gió chẳng mờ.

Tình yêu ta, em xin nguyện tôn thờ.
Dưới rừng thu, em ngồi chờ anh đó.
Mong anh về, với người yêu bé nhỏ.
Khi mùa đông, đang theo gió lại gần.

JANA

Liệu có người nào sẽ vì ta

Liệu sau này sẽ có người yêu ta
Sẽ dìu ta qua bao thăng trầm không nhỉ
Liệu có người nào sẽ cùng ta thủ thỉ
Những vui buồn khi xuân, hạ, thu, đông

Liệu có người nào cùng ta vượt gió giông
Ôm chặt ta cho lòng thôi lạnh giá
Liệu có người nào nguyện sẽ làm tất cả
Để ta mỉm cười quên giá rét, chơi vơi

Liệu có người buồn những lúc ta không vui
Chìa bờ vai ra cho ta vùi đầu khóc
Xoa mái đầu cho ta quên mệt nhọc
Liệu có người nào nguyện cười khóc cùng ta Xem thêm →

Về thăm mẹ mùa thu

Về quê thăm mẹ ngày thu,
Nắng bừng, gió nhẹ…mây mù bỗng tan;
Chắc là đời mẹ gian nan,
Cho nên nắng mới hanh vàng vào thu.
Rì rào sóng lúa êm ru,
Đang thì con gái hương đưa đượm tình .
*
Hôm nay hai đứa chúng mình ,
Xuống xe đi tắt giếng đình, cây đa :
Tiện đường hai đứa vòng qua :
Nơi xưa hò hẹn để ta gặp mình …
Bây giờ thành một gia đình,
Hai làng cùng xã kết tình giao duyên .
Chúng ta tuy phỉ lời nguyền,
Thương thay – một mẹ cửu tuyền đi xa .
Quê nội hai đứa ghé qua,
Hương khói tiên tổ…thăm bà ở quê .
Mẹ rằng hai bác đã về :
Mẹ thường vẫn nhắc …mai giỗ bà thông gia ! Xem thêm →

Vu lan nhớ mẹ

Mẹ sinh con vào ngày thu tháng tám
Gió heo mây , lá rụng bên thềm
Một mình mẹ che chở giấc ngủ đêm
Bố xa nhà đi chiến trường đằng đẵng
Hết Tây nguyên , đến miền đông Nam bộ
Chiến dịch dài ngày, chẳng có tin tức nào đâu
Một mình mẹ canh thức suốt đêm thâu
Đàn con nhỏ vẫn còn thơ dại
Rồi một ngày cả hai chị em hậu sưởi
Nằm hôn mê , chỉ mình mẹ canh chừng Xem thêm →

Máu vẫn về tim …

Cho dù em bỏ tôi đi
Ngàn năm gió vẫn thầm thì với mây
Trăng lên, trăng khuyết lại đầy
Yêu em, tôi vẫn tháng ngày yêu em

Làm sao chối bỏ com tim
Một khi hơi thở đã tìm về nhau
Cám ơn em đã cho vay
Tấm lòng thảo mộc thành cây đại ngàn

Một mai cốt rũ xương tàn
Lệ tôi vẫn ủ nuôi hàng cây xanh
Để khi lá có lìa cành
Bay vào cổ tích bay quanh linh hồn

Tình nào thệ ước trăm năm ?
Tình nào tơ phím lạc cầm người ơi !
Dù mai vật đổi sao dời
Máu tôi vẫn chảy muôn đời về tim

Thơ và người

Có người con gái thường mơ
Tìm tôi qua những vần thơ trữ tình
Vẻ vời lên một bóng hình
Miên mang hoang tưởng một mình người yêu.

Trên sông thanh vắng chiều chiều
Vi vu trầm bổng khúc tiêu say hồn
Cho ai trước mỗi hoàng hôn
Tai nghe lắng đợi cội nguồn tương tư.

Thơ anh là một tình thư
\Gửi đầy thương nhớ thẩn thờ chờ mong_
Cảm thông rung cảm đáy lòng
Bốn mùa xuân hạ thu đông u hoài.

Qua đi tháng rộng năm dài
Thơ mang sầu vắng những ngày đơn côi
Tình nhân người đã xa xôi
Cho tôi níu lại những lời bâng quơ.

Hôm nao lòng thấy bơ vơ
Lối mòn hoa gấm du hồ mờ sương
Tình ơi một thuở vấn vương
Liêu trai làm mộng nghê thường bóng trăng.

Yêu thơ với đến cung hằng
Tìm người người mất tiêu tàn trương chi
Và đây khối ngọc tình si
Tan theo giòng lệ phân ly tạ từ…

(ST)

Hối tiếc

Tôi muốn viết một bài thơ thật đẹp
Cho cuộc tình duy nhất khó quên
Đã bao lần tôi đặt bút viết tên
Thơ chưa vẹn tình tôi đã tan vỡ

Tôi đành viết bao bài thơ dang dỡ
Để cuộc tình lặng lẽ đi qua
Thơ của tôi cứ ướt đẫm lệ mờ
Còn tình thơ tìm hoài không thấy bóng…

Sưu tầm

Bất hiếu

Đã có ai hiểu ?

Học cao hiểu rộng mà chi
Để rồi chữ hiếu, vứt đi chẳng màng.
Uy quyền chức tước giàu sang
Mặc cho cha mẹ, lang thang chợ đời.

Sinh thời cơm áo không rời
Mẹ cha chăm sóc, cho đời ấm no.
Học hành thi cử chạy lo
Miếng cơm manh áo, dày vò tấm thân.

Nuôi con khôn lớn tảo tần
Mưa giông nắng cháy, vai trần trơ xương.
Cuộc đời vất vả gió sương
Mong con thành đạt, tương lai sáng ngời. Xem thêm →

Top