Vần thơ cuối năm

Vần thơ tình mà cuối năm anh viết
Vẫn mặn nồng da diết lắm em ơi
Bao câu vần theo con chữ chơi vơi
Anh gói gém gửi về nơi em đó

Trái tim yêu vẫn luôn hồng sắc đỏ
Như ngày nào mình mới có được nhau
Để ái tình xóa sạch nỗi thương đau
Mà nhân thế gieo một màu dang dở

Dựa vào nhau ta quyện hòa hơi thở
Cho đất trời nức nở phút đắm say
Cho quên đi bao gian khó tháng ngày
Chỉ còn lại đôi vòng tay khờ dại

Phút ái ân anh cùng em mê mải
Nụ hôn nồng mãi mãi chẳng rời xa
Bờ môi em sao đắm đuối mặn mà
Để trong anh một vườn hoa xuân sắc

Vần thơ tình anh hằng ngày thầm nhắc
Cuối năm rồi …..
Vẫn đậm đặc….
Hương yêu !
Hồng Giang.

Xót xa

Trách ông trời vừa hửng nên chút nắng
Sao vội vàng làm bạc trắng mưa rơi
Xót thân em lê từng bước dã rời
Bàn chân nhỏ như bơi trong lầy lội

Kiếp mồ côi có làm chi nên tội
Mẹ cha em sao vội bỏ em đi
Để thân em nào đã biết làm gì
Đành lê gót thích nghi cùng cuộc sống

Mưa nhẹ rơi kéo theo cơn gió lộng
Một mình em đường trống vắng cô đơn
Về đâu đây để nũng nịu tủi hờn
Chiều cuối năm chờn vờn cơn gió lạnh

Bàn tay nhỏ lang thang tìm nhặt nhạnh
Biết ai người thấu bất hạnh cùng em
Mắt xoe tròn chiều chạng vạng nhá nhem
Thân cô lẻ ướt nhèm trong buốt giá

Xót xa thay cho cuộc đời bạc quá
Tấm thân gầy ….
Nghiêng ngả …..
Giữa trời đông !
 Hồng Giang.

Thứ 7 giao mùa

Đông oằn mình kéo về cơn gió cuối
Bởi chẳng đành tiếc nuối sợ sang xuân
Chiếc lá khô cũng cảm thấy tần ngần
Cố bám chặt vào thân cây trơ trụi

Sương giăng giăng kín khoảng trời buồn tủi
Hạt mưa vương an ủi đợi chồi non
Đã sắp qua bao ngày tháng mỏi mòn
Xuân sẽ đến nối tròn câu hẹn ước

Lại thứ bẩy vẫn như bao tuần trước
Ly cafe uống được nửa cô đơn
Từng giọt rơi vào đáy cốc tủi hờn
Làn khói thuốc chờn vờn trong nhung nhớ

Câu thơ tình viết ra còn dang dở
Ở nơi nào người có nhớ hay không
Hãy giữ gìn em nhé má, môi hồng
Kẻo gió lạnh ngày cuối đông buốt giá

Phút giao mùa giữa dòng đời hối hả
Anh lại ngồi …..
Gom cả …..
Mối tình xa !
Hồng Giang.

Thơ mệt

Thơ mệt rồi lên cũng bỏ đi đâu
Giọt mồ hôi rơi xuống đầu con chữ
Vần gieo xuống mà lòng còn lưỡng lự
Bao ân tình tâm sự dấu yêu ơi

Suốt năm dài thơ cũng muốn nghỉ ngơi
Bởi cuộc sống còn chơi vơi nhiều lắm
Mối tình xa luôn mặn nồng say đắm
Cuối năm rồi gửi gắm chút hương yêu

Trong tim anh còn ghi khắc bao điều
Hình bóng ai chập chờn chiều hôm ây
Nụ hôn nồng bờ môi hồng bỏng giẫy
Vòng tay ôm đầy run rẩy khát khao

Câu yêu thương từ giọng nói ngọt ngào
Đã ru anh đi vào trong mộng mị
Bởi tình yêu thì có ai bì tị
Cho đi rồi nào nghĩ lấy lại đâu

Thơ mệt rồi viết mãi chẳng tròn câu
Trái tim yêu ….
Mãi một mầu ….
Thắm đỏ !
 Hồng Giang.

Vần thơ đầu năm

Ngày đầu năm anh viết vần thơ mới
Gửi cho người trong vời vợi nhớ thương
Cầu mong em luôn đỏ thắm má hường
Bao gian nan ẩm ương trôi đi hết

Vần thơ ấm tình nồng hương ngày tết
Thật êm đềm bởi gắn kết tình anh
Ngoài trời kia giọt nắng cũng giăng mành
Đem chút ấm xua nhanh mùa đông lạnh

Anh vẫn biết đời em còn bất hạnh
Bao niềm vui lẩn tránh cách xa em
Nỗi nhọc nhằn gian khổ vẫn bon chen
Hạnh phúc chỉ khát thèm trong mơ ước

Anh biết vậy nhưng chẳng làm sao được
Đành chúc em sau trước được bình yên
Vần thơ yêu vương vấn khắp mọi miền
Xua buốt giá đông triền miên lạnh lẽo

Câu thơ tình đầu năm sao thật khéo
Đem nồng nàn ….
Níu kéo …..
Cả tình xuân !
Hồng Giang.

Buồn đông

Gió lạnh lùng tủi hờn lay chiếc lá
Đêm co mình nghiêng ngả đợi chờ ai
Thời gian như cũng lặng lẽ kéo dài
Cơn mưa muộn giằng giai trong trông ngóng

Cánh cửa sổ nhà bên quên chưa đóng
Để rèm mành lóng ngóng cứ đẩy xô
Bức tranh chiều vẽ dở chẳng kịp tô
Vài giọt mưa làm chỗ khô chỗ ướt

Ly rượu mạnh chẳng làm anh say khướt
Điếu thuốc tàn lả lướt khói nhẹ vương
Hình bóng người mà anh trót yêu thương
Cứ ẩn hiện trong chiếc gương quá khứ

Hỡi ái tình xin ngươi đừng giần dứ
Giữa đông rồi buốt giá cứ tràn sang
Đêm cô đơn mưa rét cũng phũ phàng
Mặc tất cả lang thang tìm nỗi nhớ

Bản tình ca vẫn còn đang hát dở
Đêm đông buồn ….
Than thở …..
Đợi người xa !
 Hồng Giang.

Thơ tình chủ nhật

Ngày chủ nhật vần thơ tình anh viết
Bao câu vần vẫn tha thiết chờ trông
Gửi cho em chút nắng ấm mùa đông
Em nhận nhé cho môi hồng bớt nhạt

Ngày chủ nhật mối tình xa khao khát
Được bên nhau cho ướt át nắng chiều
Cúc Họa Mi muốn nhắn nhủ bao điều
Ao ước mãi giấc mơ yêu khờ dại

Sáng mùa đông mọi người còn mê mải
Tấm chăn hồng đắp mãi chẳng rời xa
Ở nơi nào em có thấy thiết tha
Thấy chợt nhớ người mà em trông ngóng

Nụ cười tươi trên môi hồng còn đọng
Khung cửa quen vẫn còn đóng then cài
Đêm thao thức khắc khoải suốt canh dài
Vẫn chờ đợi bàn tay ai nồng ấm

Ngày chủ nhật thời gian trôi chầm chậm
Anh chờ em ….
Vần thơ ngấm …..
Tình xa !
 Hồng Giang.

Thơ tình người lính

Em đừng buồn vì lính phải xa nhà
Nên không gửi tặng hoa em ngày lễ
Chiếc ba lô bờ vai đeo nặng trễ
Đường hành quân đâu thể nghỉ viết thư

Buổi chia tay lời nói cũng ngần ngừ
Chỉ gói nỗi ưu tư vào ánh mắt
Mũ tai bèo che buổi trưa nắng gắt
Tiếng còi tàu ngằn ngặt hú rời ga

Đừng nhìn lính bằng ánh mắt xót xa
Bởi đời lính phải xa nhà vất vả
Bụi phủ đầy đường hành quân hối hả
Chiếc ba lô chứa cả một gia tài

Phút dừng chân bên bờ suối chảy dài
Bẻ hoa rừng cài lên đầu ngọn súng
Lá thư nhà đọc chung sao lúng túng
Truyền tay nhau bông bưởi rụng tình quê

Đời lính nghèo xin em nhé đừng chê

Vần thơ lính …. Gửi về ….. Nơi em đó !
 Hồng Giang.

Buồn đông

Em đừng buồn vì mình xa nhau quá
Muốn hẹn hò mà chả được gặp nhau
Đông về rồi nắng nhòa nhạt sân sau
Bao mong nhớ buồng cau già xếp trái

Cây đàn xưa chờ bàn tay mê mải
Khúc nhạc sầu ái ngại chẳng thèm buông
Chiếc ghế cô đơn chờ giữa góc vườn
Chùm hoa dại tủi hờn không người ngắm

Mình xa nhau sao tưởng như lâu lắm
Nhớ vòng tay say đắm chẳng muốn rời
Nụ hôn nồng bờ môi thắm chơi vơi
Ta đắm đuối trong trò chơi tình ái

Sao nỗi nhớ làm lòng ta ngây dại
Chờ ngày mai hoang hoải với tình si
Để bao nhiêu những mệt nhọc quên đi
Chỉ đôi ta với những gì chờ đợi

Đông đã về trong nỗi buồn vời vợi
Khu vườn xưa …..
Nghĩ ngợi ….
Đợi chờ ai !
Hồng Giang. chúc các bạn xem những bài thơ buồn hay :))

Đông sang

Em đừng buồn vì thu đi nhanh quá
Đông ùa về nghiêng ngả nắng hanh hao
Cái rét kia sao tràn đến ngọt ngào
Bao mong ngóng lọt vào theo nỗi nhớ

Bài thơ tình anh viết còn dang dở
Bởi câu vần cứ ngỡ vẫn mùa thu
Đêm nôn nao nghe văng vẳng lời ru
Cơn mưa muộn kéo sương mù kín lối

Đông vội vã làm lòng em bối rối
Chờ trông ai trong giận dỗi tủi hờn
Ngọn đèn khuya theo cơn gió chập chờn
Se se lạnh tóc mây vờn hiu hắt

Giọt lệ rơi bờ môi hồng đắng ngắt
Nhìn về đâu đôi mắt đắm suy tư
Quên đi em xin chớ có ngần ngừ
Thời gian sẽ từ từ mang đi hết

Đông về rồi giấc mơ hồng thêu dệt
Vui nhé em ……
Mỏi mệt …..
Sẽ dần trôi !
 Hồng Giang.

Top