Những bài thơ buồn bị ép duyên, lấy phải người mình không yêu

Tuyển chọn những bài thơ hay nhưng buồn với chủ đề “ép duyên”, cô gái hay chàng trai buộc phải lấy người mà mình không yêu vì muốn giữ chữ hiếu với cha mẹ, gia đình.

EM VỀ BÊN ẤY NHA ANH
Tác giả: Quý Phương

Em về làm vợ người ta
Trăm cay ngàn đắng vì là chẳng yêu
Lo toan quày quả sớm chiều
Để cho tàn lụi hương yêu trong lòng

Đêm đêm gối cánh tay chồng
Bờ môi khô rát cõi lòng nặng mang
Từ giờ phút bước sang ngang
Em gom tất cả bẽ bàng đổ sông

Sông tương tư cuộn đáy lòng
Em đem giấu kín để chồng em vui
Tình si trót đã trao người
Xác thân này có rã rời cũng cam

Phận đâu như phận tơ tằm
Đời đâu bạc bẽo trăm năm riêng mình
Không yêu thì gọi là Mình
Trái ngang chi lắm chữ tình người ơi.

Xem thêm →

Nếu lỡ chia xa

Anh sẽ buồn khi em nói chia xa
Và sẽ đau nếu tình ta tan vỡ
Dẫu chúng mình đang hai đầu nỗi nhớ
Mà trong anh luôn rạng rỡ vui cười

Anh sẽ buồn khi những nụ cười tươi
Từ môi em bỗng hoá mùi vị đắng
Ánh mắt ấy trong veo từng say đắm
Bỗng trở thành trĩu nặng nỗi buồn vương Xem thêm →

Mặc cả

Em đừng mặc cả thời gian
Trăm năm ai cũng vội vàng như ai
Phận duyên rồi sẽ nhạt phai
Sớm nay chớm nụ để mai tiêu điều

Em đừng mặc cả tình yêu
Nhân gian không thể đoán điều trái tim
Người thương sao dễ đi tìm
Chuyện yêu có thể thành phim rất buồn
Xem thêm →

Chiều chủ nhật

Chiều chủ nhật mọi người vui xuống phố.
Anh một mình ngồi nhung nhớ cô đơn.
Em yêu ơi sao Em lỡ dỗi hờn.
Để Anh phải tủi buồn trong trống vắng.

Xuân sắp về đào, mai khoe trong nắng.
Ở nơi nào có thiếu vắng không Em.
Hay là Em cũng chẳng thấy gì hơn.
Khi bươn trải một mình trong cô quạnh.

Sao Em lỡ coi mình là bất hạnh.
Để lại ngồi khắc khoải suốt canh thâu.
Sầu đong đi sao mãi chẳng hết sầu.
Đêm trống vắng đọng một màu nhung nhớ.

Sao Em lại để tình mình dang dở.
Rồi đau buồn thương nhớ nó làm chi.
Cuộc tình kia như bát nước đổ đi.
Liệu hót lại có còn đầy không nhỉ.

Chiều chủ nhật tiếng đàn ai năn nỉ.
Vọng u hoài …
Như nhắn nhủ …
Về ai !

BT : ?????
KENSINGTON

Em bình yên rồi, em quên nhé chào anh !

Em bình yên rồi, người lạ đã từng yêu 
Thôi nhớ mỗi chiều, thôi đợi anh mỗi tối
Thôi lúc mệt nhoài chờ nghe ai kia gọi
Thôi đợi người về để nói vẫn còn thương

Em bình yên rồi, thôi ngồi khóc trước gương
Thôi khóc trên đường toàn dấu chân hai đứa
Thôi tỉnh giữa đêm vì giật mình hoảng sợ
Thôi mơ thấy anh ngày nào đó trở về

Xem thêm →

Buồn ơi chào mi

Có những nối buồn …..em không thể nói ra
Có những nỗi buồn…….. chỉ thoảng qua nhè nhẹ
Có những nối buồn …….tưởng chừng như rất khẽ
Nhưng nó làm …..đau nhói ……trái tim em

Có những nỗi buồn …em đã phải …lệ hoen
Em muốn mượn ….hơi men …..ly rượu đắng
Em mong rằng …..nỗi buồn ….sẽ phẳng lặng
Xóa tan hết ….bao sâu lắng …..trong lòng

Có những nối buồn …..ai có hiểu cho chăng ?
Nỗi buồn đó …..như mây giăng khắp lối
Có những nỗi buồn …nỗi buồn ….không thể nói
Chính nó làm…. đau nhói ……trái tim em

Nỗi buồn nào ….em chẳng thể gọi tên
Ai có hiểu ….có thấu chăng ……người hỡi
Mong …mong rằng …..người sẽ không trách tội
Vì nỗi buồn…… em chẳng thể nói ra

Có những nỗi buồn ……mà em muốn xóa nhoà
Nhưng …chao ôi !!! người ơi !!! sao khó quá
Nỗi buồn ấy …nào đâu như chiếc lá
Khi úa vàng …gió cuốn …lá bay đâu ???

Có những nỗi buồn ….nó in thấm trong đầu
Ngàn đời sau …..chẳng thể nào …xóa nổi
Nỗi buồn đó ….ngàn đời ….không thể nói
Hỏi thử rằng …..người có hiểu cho chăng ?

Có những nỗi buồn …..như nhện lưới …đan giăng
Rối tơ vò …băn khoăn …không lối thoát
Nỗi buồn đó …dường như ….làm ….tan nát
Trái tim non ….đang ….rỉ …máu ….vì buồn

Nỗi buồn nào ….mà chẳng có cội nguồn
Nhưng tại sao …..em buồn ….em không rõ
Nỗi buồn nào ….ai ai mà chẳng có
Chỉ khác là nguồn gốc ….có hay không ?

Nỗi buồn này ……sao lạnh giá cõi lòng
Buồn…. buồn lắm ….cả lòng em …..tê tái
Nỗi buồn đau …..tưởng chừng …….như tê dại
Rơi rớt hoài …rơi rớt…… những ……niềm ……đau

MB

Ta muốn say

Ta muốn say để quên đi phiền muộn
Mà chẵng có người cùng ta để say
Nỗi buồn này niềm vui lẫn đắng cay
Biết cùng ai tỏ bày ta tâm sự.

Ta muốn say để quên đi quá khứ
Để không buồn không dây dứt oán than
Để mọi thứ trở thành là dĩ vãng
Để cho ta thanh thản nhẹ với đời.

Ta muốn say để mọi thứ xa vời
Không thể nhớ ta càng không thể quên
Sao mọi thứ cứ làm ta đảo điên
Rồi tan biến cho ta về thực tại.

Ta muốn say để làm kẻ khờ dại
Không cần biết về tương lai quá khứ
Để nỗi buồn, niềm đau hay mọi thứ
Đều vô nghĩa tan biến đi thật nhanh.

@bay Truong

Ảo …

Ta dụi tàn bóng mình trong góc tối.
Ôm đợi chờ ngủ bụi giữa tường vôi.
Tiếng yêu Em bùa phép chẳng xong rồi.
Đành nín ngậm cắn làm đôi ngụm khói.

Ta hụt hơi đuổi theo loài chóng vợi.
Bức gông cùm đè nặng bởi chia phôi.
Tội thuỷ chung chồng án cõi lưu đày.
Vay ánh Nguyệt khuyết đầy xoay vũ trụ.

Ta ngược dòng tháng năm Tình cư trú.
Tìm dáng hình bất biến mãi nghìn thu.
Giữ chút hương đàn bà cũ sum vầy.
Mong hóa kiếp như mây bèo nước cạn..

Ta chấp nối cho duyên hờ quá đáng.
Hái bẻ bàng ngấu nghiến mảnh gầy hao.
Mượn áng thơ bầu bạn khúc giao thời.
Mơ sắp tới nửa Trời xưa trở lại..

ChuHecodoc Le

Top