Trách ai vô tình

Ai đã vô tình …bóp tim vỡ nát ?
Cho cung đàn lỡ khúc nhạc thương đau
Nếu mai nầy… đường hai ngã xa nhau
Xin đừng nhé ! đừng làm đau dĩ vãng…

Với kỷ niệm… ai là người lơ đãng
Lỡ nhịp cầu chớ đổ tội người ta !
Đường đi tìm hạnh phúc quả khá xa
Thôi dừng lại ! Em nhường anh đi trước… Xem thêm →

Khoảng trống mình ta

Ta giấu lại … những mùa yêu năm ấy
Chẳng phải vì tình ái đã dần phai
Bởi bên đời mọi thứ mãi cuồng quay
Ta ngụp lặn giữa vòng xoay cuộc sống

Chữ tình yêu ở tim … đà trống rỗng
Bao năm rồi còn đọng nét suy tư
Ở nơi kia người vẫn mãi tươi cười
Nhưng ta biết niềm vui không trọn vẹn

Một lời hứa đã cho là lỡ hẹn
Thì đâu còn vun vén sợi yêu thương
Sợ tương lai nhiều sóng gió vô thường
Ta hiểu chứ người vẫn luôn buồn bã

Chỉ ước được hóa thân thành nắng hạ
Sưởi cho người khỏi băng giá con tim
Mà cớ sao mùa đông cứ đi tìm
Nên chẳng chịu ngủ yên nơi lòng đất

Nước đã rơi! Người ơi ta … khóc thật
Bởi lời yêu chợt mất ở bên trời
Từng nỗi buồn lặng lẽ vỗ chiều rơi
Một khoảng trống chơi vơi mình ta bước.

Thái Thanh Phong.

Ngày em đi

Em đi rồi anh có thấy vui không,
Có hạnh phúc ngập lòng hay trống vắng?
Em nhớ anh, bờ môi khô mặn đắng
Sóng cuộn bạt lòng em ngã quỵ giữa ngày xanh.

Em đi rồi trả bình yên cho anh
Luôn giữ mãi nụ cười chân thành anh nhé.
Xin được mang theo ánh mắt anh khi nhìn em dịu nhẹ
Làm hành trang trên nẻo độc hành.

Ngày em đi nơi ấy chắc trời vẫn trong xanh
Anh vẫn điềm nhiên nói cười vui vẻ
Em biết mà, anh của em luôn mạnh mẽ.
Chẳng thể buồn bởi những chuyện cỏn con.

Em vẫn nghe người ta bảo trái đất tròn
Chắc sẽ có một ngày hai ta gặp lại
Liệu có thể không anh hay mình xa mãi mãi
Mà thôi anh à, gặp lại để làm chi….
Dã Qùy

Chúc các bạn đọc những bài thơ tình yêu thật vui vẻ

Không có anh

Em không còn dại khờ như thuở ấy
Không ngắm mưa lặng lẽ khóc một mình
Em mỉm cười rạng rỡ đón bình minh
Không có anh trời vẫn xanh màu nắng

Em không còn phải bồn chồn lo lắng
Anh làm gì, đang hạnh phúc bên ai
Đã trải qua những ngày tháng đủ dài
Chẳng trách hờn dẫu ai sai ai đúng

Em không còn vờ trẻ con làm nũng
Như ngày xưa lúc anh ở cạnh bên
Em lặng yên nghe mưa hát bên thềm
Thiếu một người đời vẫn êm đềm thế

Em không còn những đêm dài lặng lẽ
Nhớ đến anh để lệ ướt hai hàng
Ôm vào lòng cả phố xá thênh thang
Không có anh nắng vẫn vàng rực rỡ.

(Laika)

Góc phố vắng anh

Em lê gót về trong chiều nắng nhạt
Đoạn đường dài mỏi rạc cả đôi chân
Buồn riêng mang lẻ bước với phong trần
Cùng cát bụi phù vân giăng ngập lối.

Nơi góc phố em qua đường rất vội
Rồi khuất dần trong mỗi giọt sầu rơi
Lời chia tay theo vệt nắng cuối trời
Bỏ em lại dòng đời không bến đỗ.

Từng chiếc lá ngược nắng vàng loang lổ
Đôi chân em bước khó nhọc vô cùng
Biết bao điều em nghĩ ngợi mông lung
Sao ta chẳng đi chung về một hướng.

Sao em vẫn thương ai lòng lụy vướng
Mãi lang thang mộng tưởng biết bao chiều
Hàng cây buồn rụng lá đến liêu xiêu
Góc phố vắng người yêu rời xa mãi…

Thục Nương

Em nợ tình xưa

Ngày mai đây ! em theo chồng anh nhé !
Về phương trời lặng lẽ … cuối miền xa ..
Em cũng đành lỗi hẹn chuyện chúng ta
Chào anh nhé ! … em về miền đất lạ … !!

Ngày mai kia ! … lệ rơi nhiều … buồn bã
Em theo chồng ! … về xứ lạ … buồn đau
Anh hiểu cho ? … không mặc áo khỏi đầu
Hiếu phụ mẫu … không qua cầu rút nhịp !

Ngày ra đi … lòng em buồn thiêm thiếp …
Rồi nhớ thương ! Khi bìm bịp kêu chiều …
Hoàng hôn về ! …lòng nhớ đến người yêu
Đêm thầm khóc em rơi nhiều … nước mắt !

Người đừng nói … em xa lòng ! Cách mặt
Chẳng giữ gìn tình son sắt … thủy chung !
Chuyến đò chiều ! … đã cập bến phù dung
Còn nhớ thương người cuối cùng … ở lại ?

Anh có hiểu ? …nỗi lòng người con gái ??
Mang nỗi sầu buồn mãi … lắm xót xa …!
Em theo chồng ! … nhưng đau lắm cơ mà
Không hạnh phúc ! như người ta nghĩ nhé !

Đời con gái ! … luôn âm thầm … lặng lẽ ..
Ôm nỗi buồn ! … rồi thành kẻ đau thương
Xa nhau rồi ! … lòng em nhớ vấn vương
Tim sầu héo nơi miền … phương trời lạnh !

Em theo chồng ! mang nỗi buồn canh cánh
Ngày thẫn thờ …đêm thức suốt năm canh
Cũng thật buồn duyên hai đứa không thành
Nghĩ đến anh ! …em thương mình nhiều lắm

Chiều hôm nay ! …nhìn về phương trời thẳm
Mắt em buồn ! … ướt đẫm …Nhớ người xưa
Mình xa nhau ! … xuân đến ! …mới nữa mùa
Mà tưởng chừng mình mất nhau muôn thuở !

Người xưa ơi ! …kiếp này … đành mắc nợ ?
Suốt đời mình không gặp gỡ ?… nhé anh .?
Bởi ngày mai ! …mình đã hết ! …tuổi xanh !
Nếu gặp lại …cũng chẳng thành Anh nhé !!
VINH SANG

Buồn đông

Gió lạnh lùng tủi hờn lay chiếc lá
Đêm co mình nghiêng ngả đợi chờ ai
Thời gian như cũng lặng lẽ kéo dài
Cơn mưa muộn giằng giai trong trông ngóng

Cánh cửa sổ nhà bên quên chưa đóng
Để rèm mành lóng ngóng cứ đẩy xô
Bức tranh chiều vẽ dở chẳng kịp tô
Vài giọt mưa làm chỗ khô chỗ ướt

Ly rượu mạnh chẳng làm anh say khướt
Điếu thuốc tàn lả lướt khói nhẹ vương
Hình bóng người mà anh trót yêu thương
Cứ ẩn hiện trong chiếc gương quá khứ

Hỡi ái tình xin ngươi đừng giần dứ
Giữa đông rồi buốt giá cứ tràn sang
Đêm cô đơn mưa rét cũng phũ phàng
Mặc tất cả lang thang tìm nỗi nhớ

Bản tình ca vẫn còn đang hát dở
Đêm đông buồn ….
Than thở …..
Đợi người xa !
 Hồng Giang.

Mãi mãi như thế

Em sẽ đến một chiều mưa đông lạnh
Gió hiu lòng trong khoảnh khắc cô đơn
Tựa vai anh như thuở trước dỗi hờn
Tìm hơi ấm…Như chưa hề ngăn cách..

Anh vẫn bảo ..Em sao mà đáng ghét
Xa anh nhiều chẳng nỡ nói một câu
Để cho anh phải lo lắng u sầu
Em biết thế ..Nhưng ngàn lần vẫn thế..!

Cuộc sống mà biết bao nhiêu trăn trở
Lúc ưu phiền em lặng lẽ dời xa
Để cho anh chỉ có thấy mặn mà
Ở nơi em mãi mãi là …Sâu lắng..!

Đừng hỏi nhiều ..Lỡ có ngày em vắng
Sẽ xa anh…Mãi mãi chẳng quay về
Cuộc sống mà…Đâu phải những giấc mơ
Mình bên nhau ..Vừa tầm tay ..Đủ với..!

Như thế nhé…Mãi mãi là như thế..!
Như ban đầu …Rạo rực bước vào yêu..
Chưa gần lắm nhưng cũng đủ mỗi chiều
Chưa được thấy…..Hoàng hôn về…Tim tím…!!!

=========================
Lan Anh

Em là ai ?

Em là ai giữa dòng đời trăm ngả
Mà tim anh luôn rộn rã lạ thường
Mang trong lòng nhiều chất chứa yêu thương
Rồi lạc bước vào cung đường mơ tưởng

Rượu chưa uống sao lòng say ngất ngưởng
Tình chưa trao nhưng cảm được ngọt ngào
Gió đông về nghe lành lạnh chênh chao
Từ trong tim bỗng dạt dào nỗi nhớ

Em là ai khiến lòng anh rạn vỡ
Chia xa rồi thơ viết chẳng thành câu
Chiều hoang vu tan tác mảnh tơ sầu
Hoàng hôn buông dậy lên màu tím tái

Em là ai nơi vùng trời xa ngái
Gặp nhau rồi liệu có phải tơ duyên
Mà đêm về ngập trong dấc mơ tiên
Anh miên man theo dáng hiền uyển chuyển

Em là ai mà chập chờn ẩn hiện
Giữa đất trời và biển rộng mênh mông
Biết tìm đâu cho có sợi chỉ hồng
Để anh thắt nỗi lòng em ở lại

Em là ai khiến lòng anh ngây dại
Đã thương thầm nên không ngại bão dông
Và hôm nay anh lại thấy bão lòng
Ôi… nhớ quá viết đôi dòng gửi gắm

Em là ai khiến lòng anh say đắm
Và đêm thanh hay ngắm mảnh trăng gầy
Ước lúc này hai đứa ở nơi đây
Ngồi bên nhau đắm say lời tình tứ

Hùng Lê

Chỉ một em thôi

Anh cả đời chỉ một trái tim yêu
Trao cho em làm quà duyên hạnh ngộ
Tình yêu hai ta ngày nao bừng nở
Nồng ngút ngàn theo tiếng gọi buông lơi.

Anh cả đời chỉ có một em thôi
Chỉ một em với anh là quá đủ
Một em thôi là tim anh hồng đỏ
Đập cùng em theo nhịp bước yêu thương.

Anh cả đời chỉ biết một tình em
Một tình em với bao la vẫy gọi
Tiếng em thanh vang trong chiều nắng mới
Ru tình nồng cháy đỏ nhịp tương lai.

Anh cả đời chỉ nhớ một em thôi
Một em thôi là đã ngàn giấc mộng
Hãy cho anh cuộc tình như biển rộng
Để biết rằng, trái đất chỉ mỗi một mình em…

HANSY

Top