Mưa Sài Gòn

Mưa sài gòn lất phất chiều nay

Nơi cuối đường ta chờ người đón đợi
Sao mãi vô tình xa tầm tay với
Như hạt buồn lỡ dỡ sợi ngâu giăng
Tháng chạp đã nghe sụt sùi lòng phố
Hai buổi đi về thương nhớ không nguôi
Người ở lại còn đau hơn thế
Đâu phải người đi mới thấy ngậm ngùi.
Sưu tầm

Thoáng Phố Ngày Mưa

Lại bất chợt thả về bên góc phố

Dấu chân mòn trên ngõ cũ lãng quên
Mùa chớp mắt cùng thời gian đi mãi
Ta còn buồn theo con nắng lênh đênh
Ngày nhạt lòng nên rủ áo ra đi
Ta nuối tiếc tay ghì không nở bỏ
Góc riêng ta đành thả theo chiều gió
Cõi mơ hồ thinh lặng khát trên môi
Thành phố bây giờ buồn quá đi thôi
Mây lãng đãng bay không còn chổ trọ
Ta cũng ngây ngơ một chiều đứng đó
Nụ xuân hờ rơi xuống hóa mây bay
Ngày sài gòn nắng rát cả bờ môi
Chiều lất phất mưa ngâu về rắc hạt
Một cõi đi về có ai chợt hát
Trịnh đâu rồi hồn lạc giữa chiều nay
Con phố dập vùi chìm dưới mưa bay
Ta lóng ngóng ra vào cùng nỗi nhớ
Nhìn bong bóng rơi nhẹ nhàng tan vỡ
Nhói lòng đau sâu thẳm trái tim mình
Trịnh đi rồi bỏ vạt nắng phiêu linh
Hoàng hôn xa khắc mình trong tưởng niệm
Ngày chợt vội vàng nhuộm chi màu tím
Để hương tàn nghe nhạt cả lòng hoa
Chiều lại mưa trôi bóng xa xa
Từng hạt mỏng ướt mềm trang kỉ niệm
Mắt phố vừa lên nhuộm màu cũng tím
Có còn ai chờ đợi giữa phôi pha?
Ngọc Vân

Mưa ngâu

MƯA NGÂU

Cơn mưa nào rơi ướt bờ vai
Để cho anh thương nhớ mưa hoài
Chiều năm xưa em hay hờn dỗi
Ngồi bên em cùng mưa dỗ dành
Tiếng mưa buồn ray rứt lòng anh
Tình mong manh yêu đương tan nhanh
Có ai ngờ em đã hững hờ
Cuộc chia ly mưa hoen đôi mi
Nhớ em từng mùa mưa qua đi
Mưa giăng gợi lại anh điều gì
Phố quen nhưng từng đôi bước lạ
Câu ca đâu còn nghe thiết tha
Nay mưa về khơi kỷ niệm xa
Giọt mưa rơi thân em ngọc ngà
Đưa em về qua bao phố xá
Đừng cho mưa rơi ướt lưa thưa
Em đi rồi mưa có ngừng chưa ?
Đường cô liêu mưa chỉ thêm thừa
Nuốt lệ sầu lời xưa em hứa
Giờ em đâu ôi cơn mưa ngâu ! 
Nguyễn Tâm

Chiều mưa công viên

Buổi chiều nay mưa tơi như rắc bụi
Công viên buồn thưa thớt bóng người đi
Liễu rủ xuống, tỏ bày hờn tủi
Hình như vừa có cuộc chia ly

Rất chậm chạp,một mình thong thả bước
Lệ hoa khôi, lưu luyến đậu bờ mi
Chút ảo mộng tìm về điều đã mất
Người ấy lấy rồi, người ấy đã mang đi

Gió trả lại lời thương như thoảng gió
Hoa trả hương ,mùa ân ái nồng hương
Cỏ trả những nụ hôn rơi đầy cỏ
Như những bông hoa rụng đỏ bên đường

Lòng thảng thốt đôi gót son dừng lại
Và tay xinh nhặt những đóa hoa rơi
Hoa vẫn thắm như là môi con gái
Em xếp một hình trái tim đỏ tươi

Đã cuối vụ,hoa rụng rơi đầy gốc
Mà sao em xếp vẫn chẳng đầy
Nên hình ấy thành hình tim vỡ nứt
Cứ đỏ loang loang bên gốc cây

Ai chơi trong công viên chiều nay
Mưa rất nhỏ ,mưa không làm ướt áo
Xin đừng nhặt những cánh hoa đỏ tươi màu máu
Là tim em vỡ ra quanh gốc hoa
Top