Mùa đã trở và xuân về trên lá
Nắng đã vàng thôi lạnh giá đôi tay
Gió phất phơ hôn cô gái nheo mày
Dõi mắt xa ngóng ngày người trở lại.
Nắng đã vàng thôi lạnh giá đôi tay
Gió phất phơ hôn cô gái nheo mày
Dõi mắt xa ngóng ngày người trở lại.
Cội Anh Đào đang gật gù ngủ ngái
Lung lay cành xua lá úa cuối Đông
Từ khẳng khiu chồi non nhú xanh lòng
Uống sương đêm hé môi cười chúm chím
Rét dang tay đón nàng xuân ngọt lịm
Vắt vẻo mình theo lộc biếc rung rinh
Ngọn cỏ lau vờn theo gió cười tình
Én gọi bầy hót bài ca hội ngộ.
Em son phấn che dù hồng xuống phố
Ngơ ngẩn nhìn hoa nở rộ chào xuân
Chạnh lòng khi bao nhiêu cặp tình nhân
Âu yếm bên nhau xuân tràn khóe mắt.
Gom tơ lòng em cuộn tròn nén chặt
Thương ai kia xa cách mặt nghìn trùng
Biết có kịp về hòa điệu vui chung
Hay lỗi hẹn câu tương phùng bỏ ngõ.
Dã Qùy