Home→Sưu Tầm → Thơ Buồn→Đã Khua Rồi Đã Khua Rồi Hoa lan quên nở trên giàn, Nhớ ai em để tiếng đàn ngừng đưa ? Tiếc gì em, nửa đường tơ ! Cho hoa quên nở, trăng mờ quạnh soi …. Chờ em đêm đã khuya rồi Rộn ràng lá đổ, vàng rơi đầy thềm. Lưu Trọng Lư