Em còn mơ giấc mộng chiều
Hồn treo trên nhánh rong rêu phai tàn
Quên rồi xưa một đêm hoang
Rừng thu thay lá rụng vàng trên sông
Em còn mơ giấc mộng hồng
Hỏi người còn nhớ hay không xưa nào
Một ngày bỗng thấy hư hao
Sao chưa rời cõi chiêm bao vô thường?
Em còn mơ giấc hoang đường
Dặm ngàn xa lắc bụi vương phận người
Hoàng hôn không thấy nụ cười
Trắng đêm thao thức con ngươi mịt mờ…
Xuân Mai