Giá em biết xa nhau là nhớ

Em nhớ anh trong căn bếp nhỏ

Em loanh quanh hoài, đàn kiến cũng loanh quanh

Nào ai biết… Giá như trời đừng xanh

Và giá như… là em… đừng nhớ

Thì bếp lửa chắc cùng ngừng trăn trở

Chẳng thể làm món em nấu sục sôi

Em nhớ anh… đã trót nhớ anh rồi

Trong căn bếp thời gian trôi chầm chậm

Em đã trót nhớ ánh mắt nhìn đầm ấm

Trót nhận ra… xa là nhớ khôn cùng

Sao những lúc mình dạo bước đi chung

Em không biết là mình sẽ nhớ

Cái bếp lửa vẫn không ngừng trăn trở

Đàn kiến vàng vẫn lặng lẽ đi quanh

Mùi thức ăn thơm một vị ngọt lành

Giá em biết xa nhau là rất nhớ….

Để lại một bình luận