Mẹ Tôi – Thơ LNH

MẸ TÔI
Thuở còn ở chái nhà gianh
Mẹ tôi trẻ lắm, tóc xanh suối dài
Chợ hôm lại tiếp chợ mai
Gánh chè, gánh củi, mớ khoai… dặm trường
Tính sao hết mọi nẻo đường
Đồng sâu, ruộng cạn, đồi nương… tối ngày
Cho con có bát cơm đầy
Con đi qua tuổi thơ ngây mẹ mừng
Một đời trong nắng, trong sương
Miếng ngon mẹ nhịn, để nhường chồng con
Khi vừa biết dại biết khôn
Bóng chiều đã xế đầu non
Mẹ già!
Dáng còng thui thủi vào ra
Lo con sẩy bước đường xa, mỏi mòn…
Tay cầm chữ hiếu Vuông – Tròn
Lòng con xa xót
Sóng cồn bão giông!
Đủ đầy mẹ chẳng hề mong
Nhà cao cửa rộng, mẹ không đoái hoài
Ước chi trái đất đừng xoay
Để con thấy mẹ tháng ngày thuở xưa
Đắng cay, chìm nổi gánh thừa
Lặn qua đời mẹ như vừa hôm qua
Cõi trần một kiếp mưa sa
Mẹ về với chốn bao la đất trời…
Bàng hoàng… mẹ đã xa rồi
Khói hương bảng lảng, mây trôi cuối nguồn
Nén lòng, kìm nước mắt tuôn
Cao xanh sao nỡ! dạ buồn nát tan
Mẹ đành rời chốn nhân gian
Dập đầu gọi mẹ!
Trắng tràn tóc con…
Theo blog : ThoNguyenHong
Mùng Một tết Giáp Ngọ, 2014.

Để lại một bình luận