Trên phố xưa mưa đông buồn giăng mắc
Em tôi về mưa ướt dấu chân chim
Trời lạnh lắm, người ơi xin chớ đến
Mưa mùa đông sẽ cuốn mất tình buồn
Dĩ nhiên là em chẳng đến nơi đây
Để được biết mùa mưa Đà Nẵng
Tôi sẽ nhớ chiều hòang hôn khuất lặng
Em đi trong mưa Đà Lạt buồn tênh
Hàng thông buồn nỗi nhớ mông mênh
Phố sẽ vắng nếu mưa còn rơi mãi
Và chắc chẳng không còn ai trở lại
Tình rồi quên sau năm tháng đợi chờ
Cuộc tình buồn ngày ấy có còn không
Hay sẽ chết theo mùa đông đến sớm
Góc phố xưa khi tôi về sẽ lạ
Hay vẫn quen tự thuở biết làm thơ
Chắc rồi mai tình cũ sẽ hững hờ
Tôi có đến cũng là không – thế đấy
Về đi em mưa mùa đông giá lạnh
Đến làm gì để ướt tóc xuân trinh.
Trần Quốc Dũng