Ngập Ngừng Thơ..

Lập đông trời bỗng se lành lạnh

Này gió_ sao còn reo nhớ thương
Nhỏ ở nơi này chờ xuân lại
Đến đi âu cũng lẻ vô thường
Chúm chím mai vàng khoe sắc mới
Óng nuột hoa đào phơi phới xuân
Lữ khách trần gian_ là nhỏ đó
Viết mổi câu thơ cứ ngập ngừng..
Đọn tóc hương nguyền năm tháng cũ
Phai rồi anh hỡi_ mấy đông qua
Ngồi nghe tháng chạp buông từng bước
Tiếc mãi tình xưa chẳng thắm già..
Ngọc Vân

Chia sẻ với bạn bè
Pin Share

Để lại một bình luận