Tổng hợp những bài thơ hay họa ảnh mặt trăng, ánh trăng trong đêm tối đẹp nhất. Bộ ảnh đẹp về chủ đề TRĂNG có thơ minh họa thật hay!
“Em về ngắm trăng cùng anh không, Trăng sáng đêm nay đã lên rồi. Bóng em mờ nhạt còn xa quá, Trăng chờ trăng đợi trăng đơn côi..
Em về ngắm trăng cùng anh không, đêm nay trăng sáng đến bên đồi. Không thấy em về đồi hoang vắng, Trăng tàn trăng ngã bóng sau đồi..
Em về ngắm trăng cùng anh không, đêm nay trăng sáng khuất xa rồi. Em vẫn không về đồi hoang vắng, đêm nay còn lại ánh sao rơi.” (Phạm Đình Dũng)
BÀI THƠ: CẮT NỮA VẦNG TRĂNG
Thơ: Quê Hương
Đêm hoang hoải chơi vơi cô lẻ
Gió ru hời khe khẽ màn đêm
Trăng khuya ghé lại bên thềm
Sao ai cắt nửa cho thêm nỗi sầu
Hay vì chốn bể dâu ngang trái
Để nửa kia khờ dại đi hoang
Cho thân cứ mãi bẽ bàng
Đêm khuya thanh vắng nát tan cõi lòng
Đêm cô tịch lặng trong tiếng gió
Nửa vầng trăng như nhỏ lệ rơi
Hắt hiu cảnh sắc mây trời
Hồn người cũng muốn về nơi nghìn trùng
Nếu hai nửa không chung nguyện ước
Bao mộng lòng chẳng được chung đôi
Màn đêm che khuất thật rồi
Thôi đành lỡ hẹn đơn côi trăng tà..
Mời bạn xem tiếp..
BÀI THƠ: TRĂNG BUỒN TƠ VƯƠNG
Thơ: Phạm Hải Đăng
Đêm dài lắm mộng tơ vương
Người đi để lại lời thương hôm nào
Trăng buồn nói khẽ vì sao
Cô đơn nào có ngọt ngào nữa đâu ?
Buổi đầu mình nắm tay nhau
Để em e thẹn kề đầu vai anh
Ước mơ, ngày đẹp trời xanh
Nên duyên chồng vợ bên anh trọn đời
Nào ngờ, ngày đó xa xôi
Qua cầu bỏ bạn buông lơi câu thề
Não nề, lòng dạ tái tê
Thà rằng đừng hứa, đừng thề khi xưa
Nhớ những ngày, anh đón đưa !
Em cười trêu cả nắng trưa má hồng
Từng chiều bóng ngã qua đông
Chờ mong em đến ấm nồng bờ môi
Tình đã xa, qua mất rồi
Con trăng lẻ bạn, như trời thiếu mây
Yêu thương đong chẳng được đầy
Lưng tròng nước mắt héo gầy tơ duyên.
BÀI THƠ: ĐẸP ÁNH TRĂNG QUÊ
Thơ: Phạm Hải Đăng
Chiếc lá rơi ngoài sân
Lửng lơ bay nhè nhẹ
Nói câu này em nghe:
Mình yêu nhau em nhé ?
Trăng quê đẹp như thế !
Lấp ló trên cành tre
Soi ngang cả lối về
Mình hò hẹn nhau thôi !
Có những buổi mưa rơi
Ướt dấu chân ngoài ngõ
Lem hết cả vần thơ
Đậm chữ mong chữ chờ
Câu chín thương mười nhớ
Ai khéo đặt em ơi ?
Giờ anh cũng ngỏ lời:
Yêu em đến đậm đà !.
BÀI THƠ: TRĂNG LẠNH
Thơ: Mèo Hoang
Trăng vàng ngại buổi đêm đông
Gác trên đầu núi đếm đong gánh sầu
Đời xô ẩn dật đêm thâu
Trăng về quê cũ, hương cau sau hè
Sống đời êm ả bốn bề
Không ham ảo vọng mà tê dại lòng
Cũng đành bạc kiếp thong dong
Vai gầy cõng cả mùa đông gió lùa
Quạnh hiu về cả bốn mùa
Hân hoan ai bán mà mua bây giờ
Tròn lại khuyết vẫn chờ
Bạc đầu cỗi bóng, bơ vơ vẫn tìm
Mây ơi đừng quá vô tình
Gió ơi đừng bỏ một mình trăng đơn
Đêm nay trăng lạnh trống trơn
Tìm ai trút bỏ giận hờn cô liêu.
kyuc.net mời bạn xem tiếp phần cập nhật thơ hay họa ảnh đẹp về ánh trăng trong đêm..
BÀI THƠ: TRĂNG QUÊ
Thơ: Phạm Hải Đăng
Hoàng hôn níu mảnh trăng non
Sương chiều hôn nhánh bồn bồn sông quê
Gió vờn mấy bụi hoa hòe
Hoa cau rụng trắng lối về ngày xưa
Có bầy đom đóm sau mưa
Lập lòe trăng trắng đong đưa bông bần
Trăng quê ai bỏ ngoài sân
Anh nhặt một nửa gửi phần trả em !
Một phần anh giữ vào đêm
Trót vay cái nợ môi mềm tim ai
Trăng quê từng sợi vàng phai
Lời ru của mẹ nhớ hoài ngàn năm
Mười năm tình cũ xa xăm
Cất vào nỗi nhớ, nhớ thầm người xa
Áo em màu tím hoa cà
Để thương phai nhạt, trôi qua tháng ngày
Trăng quê, tiên cảnh còn đây
Hoa vàng lấm tấm rụng đầy triền đê
Xa rồi, có nhớ trăng quê
Dòng sông con nước lời thề về đâu ?.
BÀI THƠ: CHỜ TRĂNG
Thơ: Phạm Hải Đăng
Trăng rơi, trải lụa đợi chờ
Hẹn em không đến bây giờ làm sao
Nhớ em anh nép bên rào
Ngẩn ngơ anh đợi lối nào vào mơ
Nào đâu có phải hững hờ
Em bên cửa sổ hẹn hò với trăng
Đêm khuya úa ánh đèn vàng
Cách gì gửi nhớ để sang bên người
Nguyệt hằng thả sợi tơ trời
Còn anh đứng đợi thả lời cùng mây
Ước giờ, tay được chạm tay
Môi kề má áp ngất ngây say nồng
Phải chi, cha mẹ bằng lòng
Để trăng với gió bềnh bồng dạo chơi
Quỳnh hương cũng nở thơm rồi
Để anh xao xuyến đứng ngồi nhớ em
Giờ anh cùng với trăng đêm
Thẩn thờ nỗi nhớ đầy thêm mộng tình
Khuya về đêm lại một mình
Chờ trăng, trăng cứ lặng thinh trăng cười./.
Mời bạn xem tiếp..
BÀI THƠ: TRĂNG TÀ
Thơ: Hoàng Trọng Lợi
Trăng kia ai thả lên trời
Để yêu để nhớ để đời xót xa
Cô đơn dưới ánh trăng tà
Lạnh từng cơn gió thoảng qua vai gầy
Giọt sương đọng lá trên cây
Giọt buồn đọng mắt môi này lạnh căm
Tình xưa một thủa xa xăm
Cớ sao đọng mãi tháng năm chẳng nhòa
Hòa mình gió thổi lá bay
Cớ sao chẳng thổi buồn này qua mau
Càng yêu càng nhớ càng sầu
Càng thêm khoắc khoải đêm thâu trăng mờ
Càng yêu càng hóa dại khờ
Càng thêm mộng mị từng giờ ngóng trông
Nép trong men rượu cay nồng
Nâng lên hạ xuống môi hồng héo khô.
BÀI THƠ: TRĂNG HỜN
Thơ: Hoàng Lan
Trăng kia sáng đẹp muôn phần
Tơ duyên có đẹp được ngần ấy không?
Trách ông nguyệt lão tơ hồng
Nỡ sao đem bẻ chữ Đồng làm đôi
Bây giờ quạnh quẽ đơn côi
Mình em một bóng lẻ loi nơi này
Anh vui duyên mới hiệp vầy
Chắc anh quên mất những ngày thiết tha
Con đường xưa đã đi qua
Giờ đây đã vắng đã xa một người
Em quay mặt cố mỉm cười
Mà sao trong dạ gấp mười nỗi đau
Sao người lại nỡ quên mau
Câu thề hẹn ước trầu cau đâu còn
Để em chờ đợi mỏi mòn
Cơn gió cuốn mất có còn chi anh
Tìm đâu được những ngày xanh
Ngày ta sánh bước an lành bên nhau
Giờ mình em với niềm đau
Anh vui duyên mới quên mau tình đầu
Ai làm cho cánh Lan sầu
Cớ sao lan phải bạc đầu tóc xanh
Đêm trường cơn gió hao hanh
Em còn ngồi ngắm trăng thanh ơ hờ
Em đem trăng ghép vào thơ
Những lời tha thiết ngu ngơ tình đầu
Tình đau sao mãi âu sầu
Để cho tóc gió qua cầu thôi bay!
Nguồn:https://kyuc.net/tho-hay-hoa-anh-mat-trang-anh-trang-trong-dem-dep-nhat