Bài thơ dâng mẹ

BÀI THƠ DÂNG MẸ
Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc
Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn 
Thương về bóng mẹ cô đơn 
Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn. 
Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé
Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang 
Nay con cách trở quan san 
Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi. 
Con xa mẹ một đời thương nhớ
Bóng mẹ già, mình hạc xương mai 
Ngày qua tháng rộng, năm dài 
Mong con mẹ, những u hoài. 
Quê hương đợi ngày về chưa thấy
Để mẹ buồn lau sậy xót xa 
Mẹ ơi nước mắt chan hòa 
Lời ru của mẹ ngân nga một đời 
Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!
Sương Mai