Xuân nhớ

Chờ người năm ấy mòn mắt đợi
Xuân đến rồi xuân chẳng có người
Tựa lưng vào cửa tình chưa tới
Lãng Tử buồn thương héo một đời.

Nụ hôn trao nhận sao không gửi
Môi hé chờ môi mỏi gợi mời
Chao ôi say nhớ.. say người hỡi
Một mảnh tình nồng đâu tới nơi
Xem thêm →

Vĩnh cửu – Quang Nguyễn

VĨNH CỬU

Tôi dệt mộng những giấc mơ nhẹ nhàng
Bướm mùa Xuân hoan ca vườn tình ái
Hoa nào đẹp cánh lá xanh mềm mại…
Hương của trời nũng nịu dưới trần gian

Tôi sẽ gom nắng đem về cho nàng
Thoa lên má ửng hồng làn da nữ
Một cánh hoa bên tôi là bất tử
Ôm vô lòng ghì ép vào ruột gan Xem thêm →

Vọng Cố Hương

Vọng Cố Hương

chiều ngồi..ngắm áng mây bay…
gió đưa tâm sự..ai hoài cố hương…
dòng đời..xô đẩy muôn phương…
khiến đôi cánh nhỏ..lạc đường xa quê…
mỗi năm..chim én lại về…
đưa mùa xuân đến..đê mê đất trời…
lòng buồn..nỗi nhớ chơi vơi…
niềm vui khao khát..những lời Mẹ..Cha…
đàn em..vui Tết hát ca…
rộn ràng xóm nhỏ..khắp nhà đều xuân…
u hoài..một chút bâng khuâng…
bồi hồi xúc động..lệ quầng khóe mi…
Xuân về..trên nẻo con đi…
mà sao lạnh quá..chỉ vì xa xôi…
mong rằng..sáng sớm đây thôi…
chị em sum họp..bồi hồi Mẹ, Cha…
mang bao nỗi nhớ nơi xa…
vẽ nên ấm áp..cả nhà đoàn viên…
sắc Xuân trãi rộng mọi miền…
như tình Cha Mẹ…dịu hền cho con…

Tết này con không về Mẹ ơi

Tết này con không về Mẹ ơi

Cội mai ngấn nụ chiều mưa
Mẹ ơi! Con nhớ giao thừa cố hương
Không về thắp được nén hương
Lòng con rưng rức tha phương xứ người
Con xin tạ lỗi Mẹ ơi
Chấp tay khấn lạy đất trời vị tha
Xuân về nức lộc nở hoa
Rưng rưng con nhớ Mẹ già rét run
Mỏi mòn ai đấm bóp lưng
Khớp xương đầu gối còn sưng nhói lòng
Bao giờ trả hết long đong
Mẹ ơi! Tha thứ cho con cơ hàn
Ngày xuân Mẹ đi chợ làng
Có mua nổi tấm lòng vàng người dưng
Bàn thờ ngũ quả rưng rưng 
Ai nấu bánh tét bánh chưng để thờ
Con đi cầu thực đất trời
Miếng cơm manh áo nợ đời đa đoan
Sinh từ đứt ruột lo toan
Chưa ngày phụng dưỡng cho tròn đạo con
Đời người một mớ bòng bong
Con đây vẫn giữ tấm lòng nhân sinh
Mẹ ơi! Tết đến nhà mình
Hoa thơm cỏ lạ đượm tình nước non
Vắng con giếng nước vẫn trong
Trăng soi vò võ khuyết tròn đợi con
Mẹ ơi! Đừng khóc trong lòng
Mẹ ơi! Hãy cố nén dòng lệ tuôn
Con chim nhớ cội nhớ nguồn
Xuân sau tạ lỗi Mẹ hiền Kính yêu!
Fr int (Sưu tầm)

Xuân mộng thầm

XUÂN MỘNG THẦM 

Xuân về trên những vòm cỏ non 
Xanh mởn thảm ngọc , tận chân trời 
Xuân một cõi hé chờ hạt sương lạnh 
Rực cánh đào ngọt như bờ môi em 
Xuân đến rồi đất trời thay sắc mới 
Mây dịu dàng nũng nịu giống nữ nhi 
Gió đưa đi hé rực một sắc nắng 
Nắng xuân chiều , lòng tôi chợt bâng khuâng 
Làn da trắng xuân thì của trinh nữ 
Hương thiên thần tự hồn tôi ngã say 
Cánh bướm bay lạc vào chốn hoa đẹp 
Lả lơi tình quyến rũ chốn nhân gian 
Xuân sẽ nở khi bình minh thức dậy 
Xây cỏi tình mộng thầm kiếp hồi sinh .
Quang Nguyễn

Ai Người Tri Âm ?

Ai Người Tri Âm ?

Về: Lâm Hoàng

Sầu nầy ai hiểu được ta ?
Sầu trong giấc ngủ, sầu ra sân vườn
Sầu ươm giọt lệ thành sương
Nửa đêm thức giấc…đẫm vườn chiêm bao…

Hồn ta chết giữa mùa Xuân
Cô đơn vệt nắng cuối đường hoàng hôn
Em ngồi xõa tóc lặng buồn
Chút hương còn đọng bên lòng ta đây

Bên em, còn có sầu nầy
Bên ta, chỉ với cỏ cây thầm thì
Ai người tri kỷ tri âm ?
Ai người sáng ngóng chiều trông hỡi Người !

Nhớ ơi, sao nhớ lạ đời !
Giấc mơ sảng sốt chơi vơi lịm hồn
Nghe tình còn ngọt môi hôn
Mà sao lịm chết giữa vùng khói sương

Thương cho mười ngón tay buồn
Rụng trên phím trắng, lạc nguồn âm giai
Chừ đây sầu đã chia hai
Em ơi, bên ấy đêm dài không em ?

Tuyền Linh

Xuân lạnh

Xuân lạnh

Xuân cận đấy mà sao vẫn lạnh
Để lòng người hiu quạnh từng giây
Mong nhiều ánh nắng đong đầy
Cho hoa khoe sắc trên cây lộc chồi
Mưa giăng khắp để đời than thở
Quặn thắt lòng nỗi nhớ xuân ơi
Sao còn tím buốt rụng rơi
Xám mầu tất cả xám lời hát xuân.
Sưu tầm

Qua những mùa phai

Qua những mùa phai

Em đi qua mùa Xuân
Mai vàng rơi đầy ngõ
Bước chân em ngập ngừng
Lời yêu chưa kịp ngỏ .

Em đi qua mùa Hạ
Ướt mềm cánh phượng xưa
Gom nỗi buồn lả tả 
Thả chìm vào cơn mưa .

Em đi qua mùa Thu
Lá vàng vương tóc rối
Dấu yêu xa biệt mù
Bàn chân em bước vội .

Em đi qua ngày xanh
Còn lại gì ? nỗi nhớ !
Kỷ niệm quá mong manh
Em chạm vào sợ vỡ .

Em còn lại mùa Đông
Với nỗi sầu cô quạnh
Mòn mỏi những hoài mong
Nghe hồn mình đặc quánh .
Anan

Bài thơ tình mùa xuân

Bài thơ tình mùa xuân tôi viết

Vẫn là em ngày ấy quê nhà
Vẫn cái xóm chợ Chùa bé nhỏ
Ngôi đình làng – Bến nước – Cây đa!
Ôi miền Trung tết về thật quý
Làng tuy nghèo mà nặng tình thương
Mùa xuân đến ai cũng thành thi sỹ
Sỏi đá khô cằn bỗng thơm hương
Tôi nhớ lắm bạn bè cùng lớp
Tết đi chơi chân đất đầu trần
Một tấm áo hoa như bây giờ chẳng có
Mà rạng ngời khuôn mặt một trời xuân!
Khi lớn lên xa nhà đi công tác
Buồn vui đủ thứ trăm miền!…
Bài thơ tình mùa xuân tôi viết
Tóc vai gầy ngày ấy!… Vẫn là em!

Top