Đường tình đôi ngã

Em viết tặng anh giữa mùa xuân mới
Hoa mai vàng rực rỡ đón xuân sang
Vẫn màu hoa nồng nàn da diết nhớ
Xuân yêu thương sao nức nỡ nghẹn ngào.

Kỷ niệm xưa dạt dào từng hơi thở
Cứ dâng trào trong nỗi nhớ không tên
Khi bên nhau trong những lúc dỗi hờn
Từng câu nói yêu thương nhiều mọng đẹp.

Cánh cửa yêu bỏng e dè khép lại
Gió vô tình chia lối rẽ hai nơi
Anh phương đó, em nơi nầy thương nhớ
Rồi đêm về em sợ lúc cô đơn.

@Hoa Vang

Gửi trọn tình anh

Rét đông về lạnh lắm phải không em?
Anh chốn xa xin gửi vòng tay ấm
Gửi cho em, nụ hôn nồng say đắm
Chút hương tình, hơi ấm của miền nam

Gửi cho em, ngan ngát vị hương tràm
Miền châu thổ, đôi sông vàm xanh biếc
Nhận nhé em, tấm chân tình xứ miệt
Anh bao mùa, đã góp nhặt chắt chiu
Xem thêm →

Giang sinh buồn

Noel về xứ lạ chỉ mình anh
Lại thêm nữa mùa Giáng Sinh lại đến
Dòng thương nhớ em nhìn kia ánh nến
Như lệ lòng khóc đôi lứa chảy rơi !

Nơi quê nhà xa cách mãi trùng khơi
Chiều nức nở giao đường thầm lặng bước
Noel trước niềm vui cùng ca khúc
Hồi thánh chuông hòa tiếng nhạc còn đây
Xem thêm →

Xót xa

Trách ông trời vừa hửng nên chút nắng
Sao vội vàng làm bạc trắng mưa rơi
Xót thân em lê từng bước dã rời
Bàn chân nhỏ như bơi trong lầy lội

Kiếp mồ côi có làm chi nên tội
Mẹ cha em sao vội bỏ em đi
Để thân em nào đã biết làm gì
Đành lê gót thích nghi cùng cuộc sống

Mưa nhẹ rơi kéo theo cơn gió lộng
Một mình em đường trống vắng cô đơn
Về đâu đây để nũng nịu tủi hờn
Chiều cuối năm chờn vờn cơn gió lạnh

Bàn tay nhỏ lang thang tìm nhặt nhạnh
Biết ai người thấu bất hạnh cùng em
Mắt xoe tròn chiều chạng vạng nhá nhem
Thân cô lẻ ướt nhèm trong buốt giá

Xót xa thay cho cuộc đời bạc quá
Tấm thân gầy ….
Nghiêng ngả …..
Giữa trời đông !
 Hồng Giang.

Bao giờ anh trở về

Mùa đã trở và xuân về trên lá
Nắng đã vàng thôi lạnh giá đôi tay
Gió phất phơ hôn cô gái nheo mày
Dõi mắt xa ngóng ngày người trở lại.

Cội Anh Đào đang gật gù ngủ ngái
Lung lay cành xua lá úa cuối Đông
Từ khẳng khiu chồi non nhú xanh lòng
Uống sương đêm hé môi cười chúm chím

Rét dang tay đón nàng xuân ngọt lịm
Vắt vẻo mình theo lộc biếc rung rinh
Ngọn cỏ lau vờn theo gió cười tình
Én gọi bầy hót bài ca hội ngộ.

Em son phấn che dù hồng xuống phố
Ngơ ngẩn nhìn hoa nở rộ chào xuân
Chạnh lòng khi bao nhiêu cặp tình nhân
Âu yếm bên nhau xuân tràn khóe mắt.

Gom tơ lòng em cuộn tròn nén chặt
Thương ai kia xa cách mặt nghìn trùng
Biết có kịp về hòa điệu vui chung
Hay lỗi hẹn câu tương phùng bỏ ngõ.
Dã Qùy

Xem thêm →

Xin hỏi em có thích mùa đông ?

Em bảo mình yêu nhất mùa đông,
Ngủ vùi chăn ấm …rúc nách chồng,
Sao không thương cảm người đơn lẻ,
Một mình quằn quại…giá lạnh phong ….

Em bảo mình thích nhất mùa đông,
Được xem tuyết phủ khắp núi rừng,
Tại sao không xót …người trên bản,
Đốt lửa đêm ngày xua giá băng…

Em nói với anh thích mùa đông,
Không phải son phấn má vẫn hồng,
Sao không nghĩ tới người gieo hạt,
Rét ngọt rét hại…khổ nhà nông…

Em bảo mình thích nhất mùa đông…
Ông ,bà, cha, mẹ …chịu nổi không ???
Rét buốt thân già sao chịu thấu !!!
Anh hỏi : em còn thích mùa đông …!?)))

Sưu tầm

Đêm trở gió

Mưa nửa đêm, kèm theo gió lạnh
Em vội vàng, khép cửa sổ đêm
Có nỗi buồn, không thể đặt tên
Em thao thức, giữa đêm trở gió.

Đêm không ngủ, nằm hoài trăn trở
Cứ vụng về, giấu nhớ vào tim
Hình bóng anh, như  mãi còn in
Lòng tê tái, giữa đêm trở gió.

Đêm vắng anh, chìm trong thương nhớ
Ngoài trời kia, gió lạnh mưa rơi
Chăn màn nào, ấm trái tim côi
Em mỏi đếm, mưa rơi tàu lá.

Đêm thức trắng, chơi vơi lạnh giá
Bản nhạc khuya, vì thế lão lề
Đêm không anh, như dài lê thê
Em muốn khóc, vào đêm trở gió./.
Đào Văn Cứu

Mơ về phương ấy

Em lạnh quá ngồi mơ về phương ấy
Nắng ngập tràn được tung tẩy cùng anh
Được thênh thang vui cuộc sống an lành
Là dâu thảo sống chân thành giản dị

Trời phương Nam với tình người cao quý
Trai kiên cường gái thùy mị nết na
Rất thủy chung tình nghĩa với thật thà
Mới mơ thôi cũng thật là ấm áp

Mấy hôm nay trong dòng người tấp nập
Giữa mùa đông lại bão táp giông đời
Chợt hiểu rằng trời đất vẫn thế thôi
Chỉ bên anh mới tuyệt vời hạnh phúc.

@Mai Thu Nga​

Thứ 7 giao mùa

Đông oằn mình kéo về cơn gió cuối
Bởi chẳng đành tiếc nuối sợ sang xuân
Chiếc lá khô cũng cảm thấy tần ngần
Cố bám chặt vào thân cây trơ trụi

Sương giăng giăng kín khoảng trời buồn tủi
Hạt mưa vương an ủi đợi chồi non
Đã sắp qua bao ngày tháng mỏi mòn
Xuân sẽ đến nối tròn câu hẹn ước

Lại thứ bẩy vẫn như bao tuần trước
Ly cafe uống được nửa cô đơn
Từng giọt rơi vào đáy cốc tủi hờn
Làn khói thuốc chờn vờn trong nhung nhớ

Câu thơ tình viết ra còn dang dở
Ở nơi nào người có nhớ hay không
Hãy giữ gìn em nhé má, môi hồng
Kẻo gió lạnh ngày cuối đông buốt giá

Phút giao mùa giữa dòng đời hối hả
Anh lại ngồi …..
Gom cả …..
Mối tình xa !
Hồng Giang.

Top