Bài Thơ Tâm Trạng, Câu Thơ Buồn & Tâm Trạng Cô Đơn Không Vui

Những dòng thơ tâm trạng, chất chứa nỗi buồn và sự cô đơn, giúp bạn tìm thấy sự đồng cảm và giãi bày cảm xúc không lời. Bài viết này sẽ mang đến những câu thơ buồn chạm vào trái tim, thể hiện nỗi niềm và cảm xúc sâu lắng.

Vu Vơ – Tác Giả: Phạm Hồng Đức

Đêm khuya nhớ bạn
Bằng vạn ngày chờ
Yêu rồi cứ ngỡ là mơ
Để lòng ai lạnh để thơ ai buồn
Thác cao cũng phải có nguồn
Không dưng đâu có mà tuôn ào ào

Ngồi ngắm trời cao
Trăng sao mờ nhạt
Bỗng nghe tiếng hát câu hò
Sông sâu cá lặn con đò sang ngang
Hỏi tình sao cứ lang thang
Đêm nằm sao cứ mơ màng vu vơ!

Ngược Thương – Tác Giả: Cáo

Anh rẽ lối đường tình chưa qua hết
Em ngược thương ôm năm tháng vào lòng
Mảng hồi ức vỡ tan rồi lịm chết
Chuyện duyên mình trả lại phía hư không

Ngày hạnh phúc em cài nhành hoa trắng
Áo vu quy em cất bước theo chồng
Kể từ đấy mùa tàn không còn nắng
Cánh thiệp hồng lặng lẽ khóc mùa Đông

Còn ai nhớ chuyện mình đâu anh nhỉ
Bởi lãng quên năm tháng hóa xưa rồi
Lời nguyện khấn cho đôi mình dạo ấy
Vỡ theo từng câu hát lạnh trên môi

Trăng Buồn – Tác Giả: Nguyen Thanh Tùng

Ngắm ánh trăng trôi dạ rối bời
Vi vu gió thổi giữa lưng trời
Nâng ly rượu đắng tình ta cạn
Cụm chén men cay mộng rã rời

Sóng nước mong chờ còn nhạt nhẽo
Mây trời ngóng đợi lại sầu lơi
Thuyền xa vạn nẻo tình ly biệt
Lối cũ đâu rồi lệ chẳng vơi

Đêm Buồn Nhớ Ai – Tác Giả: Phượng Trần Thị

Ngoài hiên nhà lá me bay xào xạc
Trăng mười rằm sao chẳng được tròn vo
Ngồi một mình cứ suy nghĩ đắn đo
Bờ môi lạnh đang cần người sưởi ấm

Chắc có lẽ năm nay trời rét đậm
Người đi xa mãi chẳng thấy quay về
Ông Tơ ơi sao duyên mãi não nề
Nhờ bà Nguyệt se chỉ hồng… đôi lứa

Tuổi lớn rồi con đâu cần chọn lựa
Miễn yêu thương chung thủy một mình em
Để cho em trao ánh mắt môi mềm
Gởi tất cả vào người anh yêu hỡi Xem thêm →

Quê Nghèo – Đặng Xuân Xuyến

Quê tôi nghèo lắm
Vẫn lác đác nhà tranh
Vẫn tiếng thở dài những chiều giáp hạt
Vẫn bát cơm chan mồ hôi mặn chát
Cha cả đời lam lũ
Mẹ một đời chắt chiu
Khoai sắn vẫn len vào giấc ngủ
Tuổi thơ tôi đói ngủ
Thương cánh cò bấu bíu lời ru.

Quê tôi nghèo lắm
Phiên chợ còn èo ợt nghèo hơn
Dăm ba nải chuối
Vài mớ rau tươi
Mẹt sắn, mẹt ngô
Í ới mời chào cao hơn mời cỗ
Lèo tèo dăm người bán
Lẻ tẻ mấy người mua
Ế bán
Chán mua
Phiên chợ quê xác xơ già cỗi. Xem thêm →

Những bài thơ viết về lũ lụt miền bắc

Tổng hợp những bài thơ hay về mưa lũ, những bài thơ hay, thơ buồn về bão lũ miền bắc. Những bài thơ về mưa bão, lũ lụt nói về miền bắc thân yêu, gợi lên những cảm xúc, động lòng trong mỗi con người.

Nghĩ về miền Bắc ruột thịt
Tác giả: Nguyễn Thái Hà

Ta thấy gì trong những ngày qua
Bão lũ xảy ra – Miền Bắc tang thương quá
Cảnh tan hoang, người người hối hả
Khăn tang quấn đầu trắng buốt niềm đau

Ta thấy gì trong khuôn mặt thẳm sâu
Em bé bơ vơ kêu cha, gọi mẹ
Cụ già run run giữa dòng nước lũ
Con đâu rồi mẹ gọi chẳng thưa

Ôi thiên tai, bao bất hạnh trên đời
Có nơi nào như Việt Nam cứ oằn mình gánh chịu
Nắng cháy ruộng đồng, mưa giông xối xả
Lũ cuộn dòng đâu kể Bắc – Trung – Nam

Trong gian khó, chồng chất ngàn gian khó
Nghĩa đồng bào lại thắp sáng yêu tin
Ta với ta trong tất cả nghĩa tình
Lại hướng về miền Bắc ruột thịt

“Lá lành đùm lá rách”
Bí thương bầu, bầu bí cùng thương nhau. Xem thêm →

Hôm nay ngày giỗ bà

Hôm nay giỗ bà, lòng chợt nao
Nhớ về ký ức, những ngày nào
Bên bếp lửa hồng, bà kể chuyện
Giọng ấm áp như nắng chiều bao.

Bà ơi, cháu nhớ những ngày xưa
Bà đi chợ về mua bánh sớm chiều
Mùi thơm của bánh, của kẹo ngọt
Đong đầy kỷ niệm, cháu không quên Xem thêm →

Tự khúc

Mượn thu một chút rét về
Mượn đông một chút tái tê lòng người
Mượn xuân hoa lá xanh tươi
Mượn hè một chút phượng rơi sân trường.

Mượn bờ vai tựa yêu thương
Mượn hàng cây để con đường me bay
Mượn gì không uống mà say…
Mượn gì khó trả đời này, hỡi em?

TỰ KHÚC – Thơ Duy Toại (Sài Gòn)

Đừng thề

Đừng khắc lời thề lên đá
Thời gian mưa nắng bào mòn
Lấy ai làm chứng nhân.

Đừng vẽ lời thề trên cát
Sóng duyềnh dan díu bước chân
Tình nhân thành kẻ lạ. Xem thêm →

Hạt Thanh Châu Em Hát

Trong dãy ghế tôi bình an tỉnh lặng
Trên bục thờ em hát bản Thánh ca
Bóng hồng âm bay vút lên cao xa
Và rơi xuống hạt thanh châu vọng tiếng

Tôi cảm thấy cõi bờ xa thánh thiện
Thấy dòng sông có cây trái chửa lành
Thấy thành vàng mây trắng dợn vòng quanh
Mỗi cánh cửa là ngọc châu nguyên tảng Xem thêm →

Xa mẹ

Từ ngày cưỡi hạc mẹ xa
Canh không ngon nữa vại cà chẳng thơm
Nhà thì bỗng thấy trống trơn
Mùa đông lạnh suốt những cơn gió lùa
Khách vào chơi cũng nhặt thưa
Đâu bàn tay ấm gió mưa giở giời
Ngàn lần con gọi mẹ ơi
Thì ra mất mẹ một đời chông chênh

Thơ Đinh Sỹ Liên (Nam Định)

Xa mẹ

Xa mẹ

Cây đòn gánh của Mẹ

Đôi thúng thóc càng to chiếc đòn gánh càng oằn
Nheo mắt mẹ cười
Lưng mồ hôi bết áo
Đã quen nắng mưa tần tảo
Mẹ nào có sợ ê vai
Tháng năm dày vết sần chai.

Cây đòn gánh của Mẹ

Cây đòn gánh của Mẹ

Chỉ thương cây đòn gánh
Dãi dầu nóng lạnh
Chung thủy theo người chẳng được nghỉ ngơi! Xem thêm →

Viết cho con – Đặng Xuân Xuyến

Với con yêu Đặng Tuấn Hưng

Ừ bố già. Bố hay nhắc chuyện xưa
Hay cảnh giác ẩn phía sau mạng ảo
Hay nhắc lỗi để con dần hoàn hảo
Ừ bố già. Bố khác bố người ta.

Rồi một ngày bố cũng phải đi xa
Không bên con để chở che bảo bọc
Con đã lớn phải tự làm tự học
Chữ ĐẠO NGƯỜI con phải khắc trong tim.

Cuộc đời này không phải những thước phim
Diễn chưa tốt thì bỏ đi diễn lại
Con phải nhớ thành công từ thất bại
Biết đứng lên từ chỗ đã sai lầm.

Con thật thà. Con nghĩa trọng tình thâm
Con nào biết thói đời nhiều cạm bẫy
Lời trái tim không bao giờ bóng bẩy
Sự chân thành không tẩm ướp vị hương! Xem thêm →