Những bài thơ viết về lũ lụt miền bắc

Tổng hợp những bài thơ hay về mưa lũ, những bài thơ hay, thơ buồn về bão lũ miền bắc. Những bài thơ về mưa bão, lũ lụt nói về miền bắc thân yêu, gợi lên những cảm xúc, động lòng trong mỗi con người.

Nghĩ về miền Bắc ruột thịt
Tác giả: Nguyễn Thái Hà

Ta thấy gì trong những ngày qua
Bão lũ xảy ra – Miền Bắc tang thương quá
Cảnh tan hoang, người người hối hả
Khăn tang quấn đầu trắng buốt niềm đau

Ta thấy gì trong khuôn mặt thẳm sâu
Em bé bơ vơ kêu cha, gọi mẹ
Cụ già run run giữa dòng nước lũ
Con đâu rồi mẹ gọi chẳng thưa

Ôi thiên tai, bao bất hạnh trên đời
Có nơi nào như Việt Nam cứ oằn mình gánh chịu
Nắng cháy ruộng đồng, mưa giông xối xả
Lũ cuộn dòng đâu kể Bắc – Trung – Nam

Trong gian khó, chồng chất ngàn gian khó
Nghĩa đồng bào lại thắp sáng yêu tin
Ta với ta trong tất cả nghĩa tình
Lại hướng về miền Bắc ruột thịt

“Lá lành đùm lá rách”
Bí thương bầu, bầu bí cùng thương nhau. Xem thêm →

Hôm nay ngày giỗ bà

Hôm nay giỗ bà, lòng chợt nao
Nhớ về ký ức, những ngày nào
Bên bếp lửa hồng, bà kể chuyện
Giọng ấm áp như nắng chiều bao.

Bà ơi, cháu nhớ những ngày xưa
Bà đi chợ về mua bánh sớm chiều
Mùi thơm của bánh, của kẹo ngọt
Đong đầy kỷ niệm, cháu không quên Xem thêm →

Tự khúc

Mượn thu một chút rét về
Mượn đông một chút tái tê lòng người
Mượn xuân hoa lá xanh tươi
Mượn hè một chút phượng rơi sân trường.

Mượn bờ vai tựa yêu thương
Mượn hàng cây để con đường me bay
Mượn gì không uống mà say…
Mượn gì khó trả đời này, hỡi em?

TỰ KHÚC – Thơ Duy Toại (Sài Gòn)

Đừng thề

Đừng khắc lời thề lên đá
Thời gian mưa nắng bào mòn
Lấy ai làm chứng nhân.

Đừng vẽ lời thề trên cát
Sóng duyềnh dan díu bước chân
Tình nhân thành kẻ lạ. Xem thêm →

Hạt Thanh Châu Em Hát

Trong dãy ghế tôi bình an tỉnh lặng
Trên bục thờ em hát bản Thánh ca
Bóng hồng âm bay vút lên cao xa
Và rơi xuống hạt thanh châu vọng tiếng

Tôi cảm thấy cõi bờ xa thánh thiện
Thấy dòng sông có cây trái chửa lành
Thấy thành vàng mây trắng dợn vòng quanh
Mỗi cánh cửa là ngọc châu nguyên tảng Xem thêm →

Xa mẹ

Từ ngày cưỡi hạc mẹ xa
Canh không ngon nữa vại cà chẳng thơm
Nhà thì bỗng thấy trống trơn
Mùa đông lạnh suốt những cơn gió lùa
Khách vào chơi cũng nhặt thưa
Đâu bàn tay ấm gió mưa giở giời
Ngàn lần con gọi mẹ ơi
Thì ra mất mẹ một đời chông chênh

Thơ Đinh Sỹ Liên (Nam Định)

Xa mẹ

Xa mẹ

Cây đòn gánh của Mẹ

Đôi thúng thóc càng to chiếc đòn gánh càng oằn
Nheo mắt mẹ cười
Lưng mồ hôi bết áo
Đã quen nắng mưa tần tảo
Mẹ nào có sợ ê vai
Tháng năm dày vết sần chai.

Cây đòn gánh của Mẹ

Cây đòn gánh của Mẹ

Chỉ thương cây đòn gánh
Dãi dầu nóng lạnh
Chung thủy theo người chẳng được nghỉ ngơi! Xem thêm →

Viết cho con – Đặng Xuân Xuyến

Với con yêu Đặng Tuấn Hưng

Ừ bố già. Bố hay nhắc chuyện xưa
Hay cảnh giác ẩn phía sau mạng ảo
Hay nhắc lỗi để con dần hoàn hảo
Ừ bố già. Bố khác bố người ta.

Rồi một ngày bố cũng phải đi xa
Không bên con để chở che bảo bọc
Con đã lớn phải tự làm tự học
Chữ ĐẠO NGƯỜI con phải khắc trong tim.

Cuộc đời này không phải những thước phim
Diễn chưa tốt thì bỏ đi diễn lại
Con phải nhớ thành công từ thất bại
Biết đứng lên từ chỗ đã sai lầm.

Con thật thà. Con nghĩa trọng tình thâm
Con nào biết thói đời nhiều cạm bẫy
Lời trái tim không bao giờ bóng bẩy
Sự chân thành không tẩm ướp vị hương! Xem thêm →

Có ai biết nơi nào bán niềm vui?

Thơ: Sưu Tầm

Có ai biết nơi nào bán niềm vui?
Chỉ giùm tôi… tôi mua về một ít
Để những khi thấy yếu lòng, mỏi mệt
Mang ra dùng chắc là hết buồn thôi.

Ai chỉ giùm tôi nơi nào bán tiếng cười?
Tôi sẽ đến và mua về mấy nụ
Để những ngày lòng héo hon, ủ rũ
Sẽ được rạng ngời nhờ những nụ cười kia.

Có ai biết nơi nào bán bình yên?
Tôi mua về và khắc lên đáy mắt
Dù có đớn đau, hay khó khăn, chật vật
Vẫn thấy nụ cười nơi đáy mắt an yên.

Có ai biết nơi nào bán liều thuốc lãng quên?
Chỉ giùm tôi… mua mấy viên và uống
Để kí ức không còn quay về được
Để tôi mỉm cười đón hạnh phúc tương lai.

Có ai biết nơi nào bán ánh sáng ngày mai?
Bán niềm tin cho những ai đánh mất
Bán yêu thương cho những người chân thật
Bán tâm hồn không biết nhặt niềm đau.

Em Chỉ Muốn Em Mãi Là Chính Em…

Em Chỉ Muốn Em Mãi Là Chính Em

Em chỉ muốn em mãi là chính em
Không vì ai mà giấu buồn lặng lẽ
Có những cô đơn buộc mình tìm lối rẽ
Để cảm thấy an bình mạnh mẽ cười tươi .

Em muốn là em để tìm lại nụ cười
Sau những tháng ngày em đánh mất
Chẳng biết yêu thương nào là thật
Em ngại đổi thay vì một người dưng .

Cảm ơn anh người mà em đã từng
Đã từng yêu thương đã từng khó nhọc
Gom góp vén vun rồi bỗng tan phút chốc
Điên đảo dại khờ anh nắm chặt tay ai .

Em muốn là em sống tự do tự tại
Không phải đêm nào cũng ướt gối nhớ mong
Ánh mắt cứ nhìn về khung cửa ngóng trông
Chờ ai đó trở về sau ngày dài mệt mỏi .

Yêu thế chưa đủ sao ? đêm nào em cũng tự hỏi
Bản thân mình đã phạm phải gì sai ?
Để cho anh rời xa em mãi mãi
Tìm một người khác chẳng phải em .

Em muốn là em để cuộc sống êm đềm
Muốn ngủ lúc nào không cần ai quản
Và sáng sớm mai hẹn hò cùng đám bạn
Nghe những câu chuyện vui bên tách cà phê .

Em muốn bây giờ trái tim không còn buốt tê
Nếu như gặp lại anh cũng vờ như không biết
Bởi tình yêu của em không phải là bất diệt
Vì một người dưng mà làm tổn thương mình .

Em muốn được một mình ngắm bình minh
Dù biết sẽ buồn nếu không anh bên cạnh
Nhưng cơn mưa nào rồi cũng đến hồi tạnh
Và em lại thấy yên bình sau những ngày mệt mỏi với yêu đương.

Em chỉ muốn em mãi là chính em .!..

-sáng tác ;– Thúy Hải