Tự khúc

Mượn thu một chút rét về
Mượn đông một chút tái tê lòng người
Mượn xuân hoa lá xanh tươi
Mượn hè một chút phượng rơi sân trường.

Mượn bờ vai tựa yêu thương
Mượn hàng cây để con đường me bay
Mượn gì không uống mà say…
Mượn gì khó trả đời này, hỡi em?

TỰ KHÚC – Thơ Duy Toại (Sài Gòn)