Những bài thơ tình về nỗi lòng và tâm trạng con gái khi yêu

Tuyển chọn những bài thơ tình hay viết về nỗi lòng và tâm trạng con gái khi yêu. Đó là niềm hạnh phúc, đôi khi là cảm giác lo lắng cho tình yêu của mình…

NỖI LÒNG CON GÁI
Tác giả: Đã Xấu Còn Đen

Là con gái em mang lòng ích kỉ
Yêu em rồi anh đừng nghĩ đến ai
Hãy cùng em đi hết đoạn đường dài
Và vun đắp cho tương lai mình nhé

Là con gái nhưng em luôn mạnh mẽ
Bởi dương trần nhiều mánh khóe chông gai
Nhưng anh ơi cuộc sống thật bi hài
Dòng đời buồn chẳng mấy ai hạnh phúc

Hãy cùng em vượt qua bao tủi nhục
Để chúng mình được hạnh phúc kề bên
Và tương lai cuộc sống luôn vững bền
Hãy vì em đừng gọi tên ai khác

Em yêu anh một tình yêu vững chắc
Trái tim hồng luôn ghi khắc hình anh
Chỉ mong sao cuộc sống được an lành
Và em được sống bên anh mãi mãi.

CON GÁI LÀ VẬY ĐÓ
Tác giả: Người Mang Tâm Sự

Ai cũng nói con gái rất khó hiểu
Thích giận hờn nũng nịu buồn vu vơ
Thích lạnh nhạt vô tâm luôn thờ ơ
Với bao kẻ đang mộng mơ chung bước

Không phải đâu đó hoàn toàn trái ngược
Con gái mà luôn ao ước được yêu
Và mộng mơ với tình ái thật nhiều
Con trai ơi đừng nghĩ nhiều chi nhé

Con gái yêu trái tim rất nhỏ bé
Muốn được yêu với dáng vẻ iu kiều
Và mặn nồng cho tình mãi phiêu phiêu
Chỉ thế thôi hiểu nhiều là hạnh phúc.

XIN ANH ĐỪNG
Tác giả: Mai Trang

Em không phải thiên thần hay yêu nữ
Mà chỉ là một cô gái nhỏ thôi
Đừng yêu em bằng câu nói đầu môi
Hay gạt em bằng những lời chót lưỡi

Xin anh đừng để lệ rơi tức tưởi
Em chỉ là một cô gái mỏng manh
Nếu có làm xao xuyến trái tim anh
Thì hãy đừng nghe miệng đời thêu dệt

Trên đường xa đôi chân em mỏi mệt
Đừng nâng em bằng mật ngọt bướm ong
Hãy bên em bằng tất cả tấm lòng
Cho em thấy bên anh là hạnh phúc

Xin tim anh đừng bao giờ thổn thức
Đừng yêu em bằng mắt có được không?
Bởi hồn em hiền dịu với trắng trong
Còn nhan sắc sẽ tàn theo năm tháng

Khi em buồn anh sẽ là nắng rạng
Soi lối em không vấp giữa đường đời
Hãy bên em cùng với những nụ cười
Mang theo cả vào giấc mơ anh nhé!

LÀ CON GÁI
Tác giả: Cẩm Chi Châu

Anh thông cảm vì em là con gái
Thích yêu thương, thích những trái cây tươi
Hay hờn ghen nhưng có lúc có nơi
Khi buồn bực lệ cũng rơi đằm thắm

Là con gái phải có người nhìn ngắm
Được trêu đùa và say đắm yêu thương
Tạo hóa ban cho xinh đẹp tỏa hương
Như bông hoa còn đọng sương tình ái

Là con gái cũng phải hơi tinh quái
Không là có, nhưng có lại là không
Bông như thật và thật cũng như bông
Và đôi lúc cũng viển vông ảo tưởng

Là con gái thích giàu sang, sung sướng
Thích trai đẹp, bố làm tướng, làm quan
Tuy là vậy nhưng chả thể ai can
Tình yêu đến dù nghèo nàn khổ cực.

NHẮN ANH
Tác giả: Hảo Trần

Xin anh đừng thả nỗi buồn
Vần thơ ray rứt ngập hồn đa đoan
Nỗi đau thấu buốt tim can
Châu tuôn lệ ướt ngập tràn gối êm

Xin anh gửi chút nỗi niềm
Mong manh hạt nắng bên thềm sương rơi
Nỗi đau kia gửi tận trời
Cho lòng nhẹ vợi rối bời vấn vương

Nhắn anh đừng thả lời thương
Vu vơ đầu gió cuối đường về đâu
Gửi trời cao rộng biển sâu
Niềm vui chút ít nỗi đau ngút ngàn

Tháng ngày còn ít dương gian
Sao anh không gửi muôn vàn niềm vui.

THƠ CON GÁI KHI YÊU
Tác giả: Người Mang Tâm Sự

Là con gái em ngang tàng bướng bỉnh
Làm giận hờn để anh nịnh yêu thôi
Để tâm tư tìm lại phút bồi hồi
Tuổi đang yêu lứa đôi đầy hoa mộng

Em chỉ muốn ngã vào bờ vai rộng
Nũng nịu và nhận hơi nóng từ anh
Giữa đêm đông ta xây đắp duyên lành
Cho đôi tim đập nhanh nhịp thổn thức

Là con gái em tham lam hết mực
Muốn anh yêu duy nhất chỉ mình em
Không ngó nghiêng với liễu thắm môi mềm
Em sợ lắm không ấm êm mộng đẹp

Là con gái em không thể cho phép
Người yêu mình đứng nép bên cạnh ai
Em nhỏ nhen luôn muốn được hoài hoài
Anh bên cạnh mỗi ngày và mãi mãi.

PHẬN EM CON GÁI
Tác giả: Phạm Hải Đăng

Chiều chiều em lén nhìn anh
Yêu không dám nói để dành trong tim
Bên rào em cứ lặng im
Bóng anh dần khuất em tìm đâu ra ?

Mấy lần chân muốn bước qua
Trong bao suy nghĩ thế mà lại thôi
Phận em con gái người ơi !
Làm sao mà dám nói lời thương yêu

Em về ấp ủ bao điều
Tương tư cho lắm nên nhiều mộng mơ
Hỏi rằng: chàng ngốc hiền khô
Có hay em đợi em chờ người dưng !

Hai nhà bờ giậu cùng chung
Còn em mòn mỏi vô chừng âu lo
Nỡ nào, anh cứ làm ngơ
Con tim bé nhỏ dại khờ vì yêu.

ĐÁNG GHÉT!!!
Tác giả: Quý Phương

Em ghét phố đông người anh qua lắm
Có nhiều cô sẽ ngắm hai đứa mình
Rồi nói rằng sao em chẳng có xinh
Mà lại được anh trao tình tha thiết

Em ghét mắt mấy cô kia lúng liếng
Miệng cười duyên ngã ngớn nói yêu anh
Thấy người ta tay nắm bước song hành
Rồi ghen tị muốn giựt giành yêu dấu

Em giấu cả nỗi buồn sau vạt áo
Giấu hờn ghen khi anh mỉm môi cười
Giấu muộn phiền khi thấy họ lả lơi
Giấu nước mắt sắp rơi vào tiếng nấc

Hôm qua đó ghé qua cô hàng nước
Họ cười đùa lả lướt ghẹo mỗi anh
Em kế bên sao giống kẻ tàn hình
Ôi ghét quá thật tình em đang tức

Đi bên em mà đùa vui háo hức
Với người ta như thể chẳng có em
Ghét anh rồi sao cứ để em ghen
Mà không để người khen ta hạnh phúc?

THƠ NÓI VỀ TÌNH YÊU CỦA CON GÁI
Tác giả: Phạm Yến

Là con gái hay dỗi hờn nũng nịu
Như nắng mưa lúc êm dịu lúc giông
Nhớ thật nhiều nhưng lại bảo là không
Chờ mòn mỏi lại bảo lòng chẳng đợi!

Là con gái hờn ghen thường dẫn lối
Trái tim người chỉ có mỗi là em
Đừng thở dài khi hai bóng kề bên
Vẩn vơ nghĩ người đã quên hẹn ước

Là con gái nên em thường nói ngược
Nhìn mắt em người hiểu được đấy thôi!
Khi cách xa lòng vương vấn bồi hồi
Lòng rưng rức .. người dưng thời sao nhớ?

Là con gái lời yêu em bỡ ngỡ
Cạnh bên người lòng rạng rỡ niềm vui
Lúc xa xôi nghe mưa gió sụt sùi
Thầm khẽ gọi tên người vơi khắc khoải

Là con gái tình yêu hoài vương mãi
Mộng mơ nhiều hỏi còn lại bao nhiêu?
Mong nắng mai mang hơi ấm thật nhiều
Soi hồng má đừng cô liêu chiều vắng!

XIN TRẢ CHO NGƯỜI
Tác giả: Hồng Cẩm

Em không trách anh là lãng tử
Em không buồn hai chữ “đào hoa”
Vì em mang phận đàn bà
Phải cam gánh chịu phong ba cuộc đời

Giờ em phải nên cười hay khóc
Khi biết rồi…vỏ bọc tình yêu
Nào mong-nào nhớ rất nhiều
Chỉ là chót lưỡi…lời trêu của người

Thôi hãy cố mỉm cười tôi nhé
Chữ lụy tình buông nhẹ đừng vương
Chậm chân nép lại bên đường
Tim hồng khép chặt…yêu thương trả người

Xin trả lại…những lời mật ngọt
Trả hẹn hò…ta trót đã trao
Trả luôn môi thắm ngọt ngào
Trả lời ước hẹn…bên nhau trọn đời!

LÀ CON GÁI
Tác giả: Song Linh

Mong anh hiểu…vì em là con gái
Thích yêu chiều… thích những cái vui tươi
Hay mít ướt… nhưng có lúc lại cười
Khi buồn tủi… cũng thấy người khó chịu.

Là con gái… nên rất hay nũng nịu
Thích trêu đùa và lo líu hát ca
Tạo hóa thương… ban cho đẹp mặn mà
Để nam nhi được ngắm hoa tình ái.

Luôn nói nhiều… vì em là con gái
Hay giận hờn nhưng lại cãi là không
Thích làm duyên… tô má thắm môi hồng
Và đôi lúc cũng viển vông ảo tưởng.

Là con gái… luôn mộng mơ sung sướng
Thích người yêu… đẹp tướng lại giàu sang
Tuy là vậy nhưng cũng rất rõ ràng
Tình yêu đến dù nghèo nàn cực khổ.

Đã chân thành… thì mặc bao giông tố
Chẳng nản lòng mà gục đổ loanh quanh
Mãi tin yêu như trái ngọt trên cành
Cho lứa đôi long lanh đầy hoa mộng.

Là con gái… em thích bờ vai rộng
Để gục đầu nhận hơi nóng từ anh
Giữa đêm đông ta xây đắp duyên lành
Nhịp bồi hồi… tim đập nhanh thổn thức.

Có đôi khi lòng tham lam hết mực
Muốn anh yêu thao thức chỉ mình em
Không ngó nghiêng với dáng ngọc môi mềm
Làm hạnh phúc… không ấm êm mộng đẹp.

Là con gái…em không thể cho phép
Người yêu mình đứng nép cạnh bên ai
Lòng nhỏ nhen muốn hoa được bên ngài
Và thích anh… cạnh em hoài… hoài mãi…!!!!

LÀ CON GÁI
Tác giả: Yên Bình

Là con gái biết hờn biết dỗi
Cũng tủi thân mòn mõi đợi chờ
Đêm khuya lặng lẽ bơ vơ
Hàng châu tuôn vội trên bờ mắt mi

Là con gái đôi khi nhõng nhẽo
Khóc vì tình bạc bẽo xót xa
Giận người chia cách phôi pha
Thì thầm thỏ thẻ lệ ra đêm ngày

Là con gái ưu hoài mơ ước
Mong cuộc tình vẹn bước đồng tâm
Tình yêu sao quá xa xăm
Người đi bỏ cả trăng rằm linh lung

Là con gái thủy chung mãi mãi
Tình yêu khờ nếm trãi đau thương
Tơ lòng sao mãi vấn vương
Hồng nhan bạc phước đoạn trường khổ đau.

EM VẪN CHỜ ANH
Thơ: Thanh Hà

Một lời hứa ngàn năm em vẫn đợi
Trong tâm hồn phấn khởi mãi người ơi
Và trái tim bé nhỏ vẫn rạng ngời
Đâu phai nhạt buông lơi tình đôi lứa

Phút mong nhớ chợt nhìn qua song cửa
Mắt đượm buồn chất chứa lệ sầu vương
Biết rằng anh lặng thầm với canh trường
Dạ xót lắm người thương nào có biết

Bởi đôi ta vẫn còn hoài cách biệt
Chưa vẹn tròn tha thiết để trao nhau
Để nụ hoa rạng rỡ kém phai màu
Đời lạc lõng khổ đau nhiều vô kể

Vì tình yêu những khi cần như thế
Nếu vượt qua dâu bể mộng lứa đôi
Là lúc mình chẳng còn chuyện bồi hồi
Là trọn kiếp sánh đôi nồng hương lửa.

Trả lời