Nắng đã nhạt… khi hoàng hôn buông xuống
Ánh chiều tàn… ủ rủ gọi màn đêm
Tình xa vắng… lệ sa vào nỗi nhớ
Kỷ niềm buồn… man mác mãnh trăng khuya
Lại một đêm… em buồn rơi nước mắt
Buồn tìm về…cô đọng nỗi chờ mong
Lòng nhung nhớ… tuôn trào niềm thổn thức
Giọt lệ rơi… đong đếm bằng niềm đau
Ái tình xưa…hằng sâu vào ký ức
Dòng đời buồn… đánh thức nỗi sầu tan
Trong đêm vắng… thẩn thờ em chợt khóc
Kiếp hồng nhan… trắc trở mãnh tim côi
Trãi lòng ra… đón giọt lệ …tủi đời
Buồn số phận… kiếp hoa rơi… buồn mãi
Buồn…buồn lắm… nỗi buồn sâu vô tận
Rã rời tan… vụn vỡ kiếp …cô đơn
@sưu tầm