Xa mẹ

Từ ngày cưỡi hạc mẹ xa
Canh không ngon nữa vại cà chẳng thơm
Nhà thì bỗng thấy trống trơn
Mùa đông lạnh suốt những cơn gió lùa
Khách vào chơi cũng nhặt thưa
Đâu bàn tay ấm gió mưa giở giời
Ngàn lần con gọi mẹ ơi
Thì ra mất mẹ một đời chông chênh

Thơ Đinh Sỹ Liên (Nam Định)

Xa mẹ

Xa mẹ

Nỗi lòng con nhìn mẹ – Nguyễn Thành Sáng

Mẹ ơi! Nhìn mẹ nét u hoài
Ngày tối thâm trầm, vẻ đắng cay
Sóng biếc nhạt nhòa, trôi lạc lõng
Như còn mảnh xác, khuất hồn tây!

Hằng đêm lạnh lẽo bên khung mờ
Thơ thẩn mẹ ngồi thả ý mơ
Bóng chiếc cô đơn chìm tịch vắng
Cuốn mình đáy cốc, lệ chơ vơ

Đàn cò đẩy nhẹ dưới canh tàn
Cạnh mái rêu sầu, giọt nhỏ trăng
Sắc ánh thu mờ trông lá rụng
Võ vàng, thắt thẻo úa ngàn năm

Xem thêm →

Nỗi Niềm Của Mẹ – Nguyễn Thành Sáng

Con ơi! Lặng lẽ mẹ nhìn con
Trong sáng, vô tư đượm cánh hồn
Mê mải sách đèn nuôi ước vọng
Mà lòng của mẹ quặn từng cơn!

Con lớn lên dần bên gối mẹ
Trong dòng biển thắm ấm tình cha
Nhấp nhô theo nước về sông lớn
Hướng vọng mây ngàn một chốn xa

Không thể để con phải nhuốm sầu
Biến hồn tượng đá lặng chìm sâu
Cho nên thắt thẻo niềm riêng mẹ
Chỉ dưới đêm buồn nghẹn khổ đau

Năm xưa hụt hẫng chuyến đò đời
Sắc thắm phai dần cõi mộng rơi
Lạc lõng, chơi vơi thuyền bến đổ
Đành dừng ghé lại, cất chèo bơi!

Nào hay nửa độ ánh phai mờ
Mới biết nơi nầy chẳng có thơ
Nhưng trót cắm sào neo chỗ đậu
Chỉ còn ảm đạm với chơ vơ

Xem thêm →

Mẹ ơi …

Đã bao ngày, Mẹ ơi! vẫn thế
Vẫn chỉ Mẹ thôi, suốt cả ngày
Cái ăn, cái mặc, coi nhà cửa..
Những lúc cô đơn, lúc giận đời!
Hay giữa ban trưa sợi Thuôc lào
Bao khi lạng Chè, viên thuốc Sốt
Cũng lại Mẹ thôi.. mãi Con phiền!

Mẹ ơi! Thân già vai sương gió
Tuổi ấy.. Bẩy mươi, tuổi Thọ thành
Lai lưng quét dọn đưa Thư báo
Trông giữ ban công, Gạo muối hành
Xanh xanh tuổi đời, Con thất thế
Sa ngã đớn đau giờ hối hận..)
Mẹ ơi! tội này sao con gánh
Nước mắt con rơi lòng đau quặn!

Khantruong

Tòng xuân nhớ cha mẹ

Đời con chẳng được như mơ
Nên đành mượn lâý câu thơ giải bày
Ước mơ chẳng vẹn trong tay
Khóc đời viễn xứ tháng ngày cô liêu

Thuở xưa con ước thật nhiều
Nhưng thân bạc phước như diều đứt dây
Nuốt cay ngậm đắng vơi đầy
Bao nhiêu oan trái cứ vây quanh mình

Nhưng đời có đức hiếu sinh
Con đây không thể quên tình Mẹ Cha
Tuổi cao sức yếu đã già
Ngày ngày ngóng đứa con xa mõi mòn Xem thêm →

Mẹ tôi

Vai nặng gánh đời dầm sương mưa nắng
Đôi tay gầy nứt rạn lẫn vết chai
Muốn con mình có được một tương lai
Nên mẹ chẳng đoái hoài chi vất vả

Tuổi xế tà theo thời gian vội vã
Tóc xanh giờ cũng đã điểm màu sương
Lê bước chân trên muôn vạn nẽo đường
Giờ sức khỏe cũng dường như cạn kiệt
Xem thêm →

Hãy về đi

?Hãy về đi……??
……………khi mùa….vu lan tới!
Đừng vô tình…để mẹ đợi…nghe không!
Tháng bảy mưa…ngâu buồn não…cả lòng!
Vu lan về…theo những dòng…nước mắt!

?Mẹ giờ đây……..
…………..tấm thân già…héo hắt!
Mang một đời…giọt nước mắt…chảy xuôi!
Kiếp thân cò….lặn lội…để chăm nuôi!
Mong con lớn…được nguôi ngoai..nhàn rỗi!

?Ước con đi…..
…………cho đúng đường..đúng lối!
Giữ đạo nhà…đừng mắc tội…hiếu chung!
Dẫu đói no…không quản khó..ngại ngùng!
Chỉ ước sau…con sống cùng…nương tựa!
Xem thêm →

Con biết mẹ đau lòng

Mẹ đừng buồn….. Khi con không về nhé
Đồng đội con….. Còn nằm nghé nơi đây
Biết quê nhà…… Mẹ đơn lẻ hao gầy
Vì đất nước….. Cần đổi thay thống nhất

Mẹ sinh con….. Niềm vô bờ bất tận
Nhưng chắc rằng…… Chẳng kề cận sớm hôm
Con ra đi…… Vì đất nước trường tồn
Mẹ thương con… … Xin đừng buồn mẹ nhé

Các bạn con…. Đều thanh xuân tuổi trẻ
Giờ xác nằm…… Còn mấp mé vực sâu
Độc lập rồi….. Mà đã tìm thấy đâu
Đó mới là….. Điều con đau mẹ ạ
Xem thêm →

Top