Chiều qua sông con đò quay lại
Đón một người chìm nổi bên kia
Hỡi người ơi! xin đừng nghi ngại
Ta với người không nỡ cách chia
Xem thêm →
Thơ Mới Bảy Chữ
Những bài Thơ Mới Bảy Chữ hay nhất, được sưu tầm trên trang thơ buồn hay. Mời bạn ghé thăm xem những bài Thơ Thơ Mới Bảy Chữ hay nhất mọi thời đại
Có phải người về
Còn nhớ hẹn nhau mùa lá rụng
Người sẽ về may áo lụa hồng
Vậy đó mà ai trông ngóng mãi
Bao lần khô héo lá trầu không
Từ đó thuyền trôi không trở lại
Một ngày xa bến nhớ mênh mông
Phải chăng đời gọi hồn lưu lạc
Về thôi! dừng lại gót phiêu bồng
Xem thêm →
Thu và nỗi nhớ
Dường như mỗi độ đón thu sang
Chiều rơi bàng bạc… lá thu vàng
Ngọn gió thu phong về man mác
Là lúc thi nhân lại bàng hoàng…
Vãng cảnh trời thu chỉ thêm sầu
Lác đác cành trơ lá về đâu?
Hoang liêu phủ kín màu rêu úa
Mây trắng trùng dương sóng bạc đầu
Tình thơ nuốt lệ cảnh chia xa
Cám cảnh cô đơn buổi chiều tà
Hoa xuân đã héo rơi thêm vắng
Hạ cũng tàn phai tuổi đã già !
Xem thêm →
Đắng lòng
Ta trách ta vô tình chẳng đủ
Để quên hình bóng cũ từng quên
Ly cà phê đắng không tên
Rơi từng giọt nhớ đè lên ngõ hồn.
Góc quán nhỏ, vùi chôn tình nhỏ
Tiễn ai rồi, ai có biết không
Từng đêm mưa ướt giấc nồng
Chốn xưa còn đó bóng hồng nay đâu?
Xem thêm →
Hoa tím ngày xưa
Em còn nhớ hoa xưa anh hái
Đã trao em với lại bài thơ
Bao giờ hoa tím thôi chờ
Duyên ta đành lỡ chẳng mơ xum vầy
Người vẫn cứ đó đây phiêu dạt
Mải mê cùng khúc nhạc năm xưa
Hoa tím giờ đã như thừa
Vậy mà người ấy vẫn chưa lấy chồng
Cũng chẳng phải ngóng trông gì nữa
Mà chỉ là chưa sửa thói quen
Năm nào ta cũng ngóng xem
Hoa xưa độ ấy lại chen giữa đời
Thôi thì chúc cho người vững bước
Giữa dòng đời luôn được bình an
Mai này lỡ bước sang ngang
Thôi thì cũng chỉ nhỡ nhàng duyên em…
Sưu tầm
Khóc …
Người đã xa rồi… xa thật xa
Bao nhiêu ân ái cũng như là
Chim trời mây gió tan rồi hợp
Để lòng ta ngập nỗi xót xa
Người đã quên lời yêu với ta
Nụ hôn say đắm dưới chiều tà
Bờ vai ngoan nhỏ vòng tay siết
Mặc cả hôn hoàng có vội qua
Người nhớ chăng lời yêu thiết tha
Cho dù trời đất có phong ba
Cuộc tình hối hả vòng nhật nguyệt
Cũng là muôn kiếp chẳng lìa xa
Người bỏ ta rồi chẳng nhớ ta
Để cho phai úa nhạt màu hoa
Một mình cô độc ngồi ta khóc
Cuộc tình sao lại chóng phôi pha…!
Tg Hương Ngọc Lan – Thơ buồn hay
Tình mất
Có lẽ giấc mơ trôi qua rồi,
Tình yêu ước ao xa tầm với.
Tiếng nói trái tim phải lặng im,
Hạnh phúc nụ cười đâu còn thấy!
Vắt vẻo niềm vui còn có mấy,
Thẩn thờ cảm xúc tan biến đi.
Đá sỏi khô cằn dòng suy nghĩ,
Thơ viết dở dang một chuyện tình!
Mở mắt nhìn trông chẳng thấy hình,
Nhắm mắt lắng nghe thì lệ rơi.
Âm thanh thương nhớ vọng đau đớn,
Than ôi than ôi tình đắng cay!
Tưởng rằng trái tim đã trao tay,
Hiểu ra tâm hồn ôm khổ sầu.
Gút lại chiếu thẳng phá giấc ngủ,
Cuộc đời vốn dĩ chẳng như mơ!
Xuân Mới
Xin hỏi em có thích mùa đông ?
Em bảo mình yêu nhất mùa đông,
Ngủ vùi chăn ấm …rúc nách chồng,
Sao không thương cảm người đơn lẻ,
Một mình quằn quại…giá lạnh phong ….
Em bảo mình thích nhất mùa đông,
Được xem tuyết phủ khắp núi rừng,
Tại sao không xót …người trên bản,
Đốt lửa đêm ngày xua giá băng…
Em nói với anh thích mùa đông,
Không phải son phấn má vẫn hồng,
Sao không nghĩ tới người gieo hạt,
Rét ngọt rét hại…khổ nhà nông…
Em bảo mình thích nhất mùa đông…
Ông ,bà, cha, mẹ …chịu nổi không ???
Rét buốt thân già sao chịu thấu !!!
Anh hỏi : em còn thích mùa đông …!?)))
Sưu tầm
Đêm trở gió
Mưa nửa đêm, kèm theo gió lạnh
Em vội vàng, khép cửa sổ đêm
Có nỗi buồn, không thể đặt tên
Em thao thức, giữa đêm trở gió.
Đêm không ngủ, nằm hoài trăn trở
Cứ vụng về, giấu nhớ vào tim
Hình bóng anh, như mãi còn in
Lòng tê tái, giữa đêm trở gió.
Đêm vắng anh, chìm trong thương nhớ
Ngoài trời kia, gió lạnh mưa rơi
Chăn màn nào, ấm trái tim côi
Em mỏi đếm, mưa rơi tàu lá.
Đêm thức trắng, chơi vơi lạnh giá
Bản nhạc khuya, vì thế lão lề
Đêm không anh, như dài lê thê
Em muốn khóc, vào đêm trở gió./.
Đào Văn Cứu
Hạnh phúc tìm đâu ?
Hạnh phúc về đâu hỡi gió ngàn
Đi như vệt nắng chở mùa sang
Con đường sỏi đá bàn chân mỏi
Phía ấy không tên…chỉ lá vàng!
???
Hẳn đã bao lần tim thắp lửa?
Hồn say chén đắng đợi giông tan
Thương thân- kẻ sĩ…tìm Tri Kỉ
Chẳng thấu…Hồng Nhan chốn Địa Đàng
@ Mai Bảo Ngọc