Khóc …

Người đã xa rồi… xa thật xa
Bao nhiêu ân ái cũng như là
Chim trời mây gió tan rồi hợp
Để lòng ta ngập nỗi xót xa

Người đã quên lời yêu với ta
Nụ hôn say đắm dưới chiều tà
Bờ vai ngoan nhỏ vòng tay siết
Mặc cả hôn hoàng có vội qua

Người nhớ chăng lời yêu thiết tha
Cho dù trời đất có phong ba
Cuộc tình hối hả vòng nhật nguyệt
Cũng là muôn kiếp chẳng lìa xa

Người bỏ ta rồi chẳng nhớ ta
Để cho phai úa nhạt màu hoa
Một mình cô độc ngồi ta khóc
Cuộc tình sao lại chóng phôi pha…!

Tg Hương Ngọc Lan – Thơ buồn hay

Để lại một bình luận