Ngày ấy con đi trời mưa lạnh
Một sáng u buồn trên bến sông
Đò trôi xa khuất bờ hiu quạnh
Bóng mẹ mờ xa bao nhớ mong
Chân bước vội vàng con bật khóc
Mẹ ơi! thương lắm dáng hao gầy
Gió se se lạnh trời thương nhớ
Làm sao quên được chốn quê này
Rồi một chiều mưa con trở lại
Mẹ vẫn ngồi đây thương nhớ con
Đôi mắt mờ đi vì ngóng đợi
Nghe tiếng ai về bên kia sông
Con đã về đây người có biết
Bao năm chờ đợi mỏi mòn trông
Tóc phai màu nhớ đường xa lắm
Con đã về rồi đêm chớm đông
Nước mắt mẹ hiền rơi ướt áo
Ôm con thương nhớ đã bao ngày
Bàn tay gầy guộc run run vuốt
Tấm áo đêm nào mẹ thức may….
Xuân Mai