Khóc đi em

Em đừng cười tôi thấy xót xa
Làm ơn đi hãy khóc ra cho nhẹ
Đừng giả vờ gồng mình lên mạnh mẽ
Tôi biết cả rồi, trông em tệ quá đi

Hãy khóc thật nhiều cho ướt nhẹp bờ mi
Cho tuôn hết ra những gì còn giấu giếm
Cho đớn đau bấy lâu nay kìm nén
Được một lần xả hết được không em?

Đừng để nỗi buồn mãi ấp ủ trong tim
Em héo hon cứ lặng im chịu đựng
Đến một ngày em không còn đủ sức
Em làm thế nào? Giờ hãy khóc thật to

Khóc hết một lần để quẳng những buồn lo
Để tổn thương kể từ giờ tan biến
Để trái tim em dù không còn nguyên vẹn
Nhưng sẽ nguôi dần những vết rạn đớn đau.

(Laika)

Không có anh

Em không còn dại khờ như thuở ấy
Không ngắm mưa lặng lẽ khóc một mình
Em mỉm cười rạng rỡ đón bình minh
Không có anh trời vẫn xanh màu nắng

Em không còn phải bồn chồn lo lắng
Anh làm gì, đang hạnh phúc bên ai
Đã trải qua những ngày tháng đủ dài
Chẳng trách hờn dẫu ai sai ai đúng

Em không còn vờ trẻ con làm nũng
Như ngày xưa lúc anh ở cạnh bên
Em lặng yên nghe mưa hát bên thềm
Thiếu một người đời vẫn êm đềm thế

Em không còn những đêm dài lặng lẽ
Nhớ đến anh để lệ ướt hai hàng
Ôm vào lòng cả phố xá thênh thang
Không có anh nắng vẫn vàng rực rỡ.

(Laika)

Anh đừng hát nữa

Anh đừng hát nữa bài tình ca đã cũ
Em nghe đủ rồi, chẳng còn muốn nghe thêm
Bài tình ca này vốn dĩ rất dịu êm
Nếu như anh chẳng đem hát tặng người con gái khác

Bài tình ca từng câu từ vỡ nát
Anh lại nhặt về chắp vá, hát em nghe
Em thấy tim mình lạnh đến tái tê
Xin lỗi anh, không muốn nghe thêm nữa

Em chán nghe những nốt trầm dang dở
Chẳng còn gì để mà nhớ nữa đâu
Dấu thăng kia từ lâu đã nát nhàu
Nên xin anh đừng làm đau em nữa

Đã từ lâu em thôi không còn sợ
Khi một mình mùa trở gió đông sang
Em vẫn là em, hơi thở đã nhẹ nhàng
Thế nhé anh đừng mang thêm lạnh giá

Bài tình ca buồn sẽ chẳng ai muốn nhớ.

(Laika)

Dù người không về

Dù người không về thì nắng vẫn lên thôi
Gió vẫn lay cây và đôi lần mưa đổ
Người vẫn đi về ngược xuôi đầy góc phố
Không có người ai đó vẫn buồn vui.

Người không về màu lá vẫn xanh cây
Đêm vẫn buông sau một ngày nắng tắt
Chiếc loa chiều vẫn ngân vang câu hát
Mây trên trời vẫn trôi dạt muôn phương.

Người không về cỏ vẫn ủ giọt sương
Quán bên đường vẫn đông người ghé lại
Đôi chim trời vẫn ngân nga hót mãi
Hạt vẫn nẩy mầm cho cây trái đơm bông.

Người không về ai đó sẽ ngóng trông
Sẽ khóc than cho thỏa mong thỏa nhớ
Rồi sẽ an yên sẽ thôi không còn sợ
Sẽ lại mỉm cười chờ ai đó yêu thương.

Dù người không về nắng vẫn cứ vàng ươm.

Lai Ka

Đợi – Laika

Em vẫn thường ngang qua con phố đó
Góc quán quen vẫn ngoái mắt lại nhìn
Vẫn đợi chờ và le lói niềm tin
Ngày nào đó người sẽ về tìm lại.

Em vẫn thường ngồi một mình khắc khoải
Nhìn tấm hình ngày hai đứa chụp chung
Rồi nhớ ai nỗi nhớ đến vô cùng
Hai đứa mình…cũng đã từng hạnh phúc.

Em vẫn thường đặt tay lên lồng ngực
Ngăn con tim đang nhức nhối, cồn cào
Người bây giờ ở nơi ấy ra sao
Có nhớ em như ngày nào còn nhớ.

Em vẫn thường nhớ lời người nhắc nhở
Mùa lạnh rồi đừng có mặc phong phanh
Đông năm nay đã rét buốt tim mình
Người có về mang niềm tin sưởi ấm.

Em vẫn thường nghe tim mình khẽ đập
Gọi tên anh trong tất bật thường ngày
Có một người vẫn yêu rất đắm say
Đợi một người vào một ngày về lại.

Lai Ka

Bao lâu rồi

Bao lâu rồi chưa liên lạc với nhau
Người này ở đâu, người kia không cần biết
Ai sống ra sao, sướng vui hay mỏi mệt
Chẳng còn người nào thấy cần thiết để quan tâm.

Mình xa nhau đã bao tháng, bao năm
Kỉ niệm xưa đã nằm yên say ngủ
Chắc chẳng có ai còn nhớ về ngày cũ
Những êm đềm chắc cũng đã rã tan ra.

Bao lâu rồi mình chưa cùng hát tình ca
Bản nhạc xưa đôi ba lần phát lại
Chắc chẳng có ai còn thấy lòng trống trải
Dù một mình nghe mãi vẫn dửng dưng.

Bao lâu rồi mình không bước đi chung
Trên con đường đã từng là quen thuộc
Chắc bây giờ cũng chẳng ai biết được
Có đôi lần nước mắt của ai rơi.

Thơ sưu tầm
tg LAI KA

Em cười nhiều để cho người thấy đấy

Em cười nhiều để cho người thấy đấy
Vhứ thực ra em vốn rất yếu mềm
Anh vô tâm chẳng bao giờ hiểu được
Em đã chờ và thầm khóc bao đêm

Em nói nhiều để cho người thấy đấy
Anh tại sao không nhìn mắt em buồn
Phải chăng người chẳng bận tâm nên vậy
Sao chưa một lần cố gắng hiểu em hơn

Em vui nhiều để cho người thấy đấy
Con gái như em thường hay tự dối lòng
Em cần gì ngoài đôi lời thăm hỏi
Chắc em sẽ cười và hạnh phúc, nhưng không

Em khóc nhiều nhưng giấu người vậy đấy
Mong ước nhỏ nhoi giữ anh lại bên mình
Nhưng tại sao người chẳng bao giờ hiểu
Em phải làm gì giữa đêm tối lặng thinh

laika

Mua và bán

Có ai biết nơi nào bán niềm vui?
Chỉ giùm tôi… tôi mua về một ít
Để những khi thấy yếu lòng, mỏi mệt
Mang ra dùng chắc là hết buồn thôi.

Ai chỉ giùm tôi nơi nào bán tiếng cười?
Tôi sẽ đến và mua về mấy nụ
Để những ngày lòng héo hon, ủ rũ
Sẽ được rạng ngời nhờ những nụ cười kia.
Xem thêm →

Anh là người em chẳng thể gọi tên

Anh là người em chẳng thể gọi tên
Chẳng thể ở bên mỗi khi lòng yếu đuối
Anh ở rất gần…nhưng lại xa tầm với
Giá được một lần anh khẽ hỏi:”Ổn không?”

Anh là người em chẳng thể nhớ mong
Chẳng thể ngóng trông khi nắng chiều vừa tắt
Chẳng thể dịu dàng ôm lấy anh thật chặt
Khi gió mùa về em lạnh ngắt bàn tay.

Anh là người em chẳng thể tựa vai
Để bình yên ngủ giấc dài ấm áp
Chẳng thể nào bắt anh ngân nga hát
Hay chọc em cười khi đôi mắt rưng rưng.

Anh là người em chẳng dám quan tâm
Chỉ dám dõi theo trong âm thầm lặng lẽ
Chỉ dám nhẹ nhàng gọi tên anh thật khẽ
Trong giấc mơ nào người bỗng ghé lại thăm.

Lai Ka

Em giận – Laika

Em tự giận mình sao cứ mãi thương anh
Khi tình yêu người chẳng dành cho em nữa
Cố nghĩ xa nhau là do nhiều cách trở
Không chấp nhận người giờ đã có ai kia

Em tự giận mình còn thao thức canh khuya
Đọc những lời yêu anh viết về cô ấy
Hóa ra với người tình yêu là như vậy
Vừa mới nói thương, quay mặt đã quên rồi

Em tự giận mình còn nhớ mãi không thôi
Những chuyện ngày xưa người nào đâu còn nhớ
Nhìn người cùng ai tay nắm cười rạng rỡ
Tim muốn vỡ tan nhưng buông bỏ không đành

Em tự giận mình quá yếu đuối, mong manh
Vì một người dưng mà bắt mình đau quá
Giá được quay về làm một người xa lạ
Chẳng quen chẳng thương có lẽ đã vui rồi

Laika

Top