Riêng chỉ mình ta

Chiều buồn viết vội câu thơ
Ngắm hoàng hôn xuống ngẩn ngơ một mình.
Buồn hiu quạnh quẽ tự tình.
Ngắm mây lơ lửng nhớ người phương xa.

Dường như cũng chỉ mình ta.
Bao nhiêu thương nhớ vào ra một mình.
Hỏi mây hỏi gió lặng thinh
Một mình thương nhớ mối tình đơn côi.

+Nhi Nguyên​ – Thơ buồn –thơ hay về mẹ

Tôi Vẫn Chờ Một Người Đến Thương Tôi

Tôi vẫn chờ một người đến thương tôi
Người ấy cùng tôi sẻ chia những buồn vui dẫu nhỏ
Người ấy cùng tôi vượt qua nhiều gian khó
Giữa dòng đời vội vã, bon chen

Tôi không cần người ấy cười thật duyên
Cũng không cần người ấy vì tôi mà quên đi tất cả
Chỉ cần giữa đoạn đường ngược xuôi, hối hả
Người ấy âm thầm, lặng lẽ siết tay tôi

Người ấy sẽ cười mỗi lúc thấy tôi vui
Sẽ chìa vai cho khi buồn đau tôi vùi đầu mà khóc
Người ấy sẽ xoa đầu cho tôi quên khó dọc
Người ấy nhẹ nhàng ru giấc ngủ tôi say

Người ấy chẳng ngại ngần khi nắm chặt bàn tay
*Người ấy chỉ tôi những điều hay lẽ phải
Người ấy cốc đầu khi tôi sai cố cãi
Rồi lại dịu dàng vuốt nhẹ mái tóc tôi

Tôi biết mà người ấy đến nhanh thôi !
Laika

Thu đã về, em có về không ?

Em có về cùng với mùa thu
Mang lá vàng thả rơi hè phố
Mang hương sữa thả vào từng cơn gió
Đưa anh về với kỉ niệm xưa

Em có về cùng với mùa thu
Góc phố quen đôi lần hò hẹn
Ly kem lạnh tan dần trong tay ấm
Góc quán quen nhìn phố lên đèn

Em có về cùng với mùa thu
Mưa nhẹ bay vương trên mái tóc
Anh đón em sau giờ tan học
Bối rối chạm tay, chiếc ô nhỏ không vừa Xem thêm →

Có những ngày …

Có những ngày ta bỏ nắng đi hoang.
Để lại sau lưng bao muộn phiền, mệt nhọc
Không cần tựa vào vai người rồi tủi hờn bật khóc
Cứ an nhiên mặc sóng gió đời thường.

Có những ngày ta chẳng muốn yêu đương
Chỉ thích một mình cafe hay là đọc sách
Hoặc chỉ giản đơn được nghe Mẹ rầy đôi ba lời khiển trách.
Những thứ nhỏ nhoi nhưng thấy ấm trong lòng.

Có những ngày chỉ muốn được như trẻ nhỏ có đôi mắt sáng trong.
Nhìn cuộc đời bằng những điều giản dị.
Không như người lớn toàn tính toan dị nghị
Luôn cân…đo…đong….đếm tình người.

Có những ngày ta thích nói thích cười
Mặc cho con tim đang có nhiều thương tổn
Ta vẫn muốn đem niềm vui đi gieo khắp chốn
Vì không ai thương ta hơn chính bản thân mình./.

@Uyên Nhi

Làm sao mà quên được

Trôi đi ngày tháng tàn phai
Người trong cõi nhớ tóc dài như xưa
Quên rồi hò hẹn dưới mưa
Ngỡ chôn kín được tình xưa dại khờ

Tưởng tình đã chết trong mơ
Tro tàn phủ kín bụi mờ yêu thương
Tưởng như đã nhạt mùi hương
Lãng quên theo bước dọc đường phiêu linh

Chiều nay hiu quạnh một mình
Bên đường bỗng nhớ chuyện tình xót xa
Ba mươi năm đã trôi qua
Người ơi còn nhớ chiều tà năm xưa

Bên bờ sông nhỏ nhiều mưa
Một người bịn rịn tiễn đưa một người
Người đi còn đó môi cười
Mang theo nỗi nhớ một thời mộng mơ….

Xuân Mai

Mượn …

Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi
Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả
Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá
Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi

Cho em mượn tiếng cười làm rạng rỡ đôi môi
Để thấy yêu thương chẳng xa xôi quá thế
Cho em mượn tiếng cười chỉ hôm nay thôi nhé
Ngày mai vui rồi em sẽ trả anh ngay

Anh lại gần đây cho em mượn vòng tay
Ôm chặt đi anh kẻo vai gầy lạnh cóng
Chỉ một lần thôi vòng tay anh dang rộng
Nhen nhóm lên giùm chút hi vọng mong manh

Em mệt quá rồi anh cho em mượn anh
Hàn những vết thương vẫn chưa lành, đau nhói
Cho em mượn đi cuộc đời không bão nổi
Mượn chút yên bình luôn ấm ở nơi tim.

(Stam)

Độc thân vẫn tốt hơn

Nhiều lúc nghĩ sao mình vẫn cô đơn
Đứa bạn thân có hơn gì mình nhỉ
Thế mà nó cùng người yêu thủ thỉ
Nhìn quen rồi… những chán vẫn ghen

Có phải tại mình luôn ăn nói vô duyên
Chẳng chải chuốt dù là trên hay dưới
Ăn xong rồi là lăn ra ngủ vội
Ai quan tâm cũng nói”tớ chẳng cần”

Chắc thế rồi chắc mình quá vô tâm
Đến bản thân cũng đành lòng mặc kệ
Thì có ai muốn yêu thương mình nhỉ
Thật đáng đời, thế mà suốt ngày kêu ?

Nhưng thật ra cô đơn tốt hơn nhiều
Thời gian yêu để dành mà ngủ nướng
Ở một mình tha hồ mà bay lượn
Chẳng có người nào, đến ngăn cản mất vui

Laika

P/S:khi trái tim đã bình yên trở lại ,cô gái lại mỉm cười với cuộc sống xung quanh. Cô lại có thể vui chơi ca hát cho cuộc sống tràn ngập sắc màu. Cuộc sống độc thân khiến cô tự do thoải mái vô cùng tuy không tránh khỏi những phút giây chạnh lòng
Trong một phút giây nào đó ,hình bóng xưa cũ lại thoáng qua tâm trí cô

Em giận anh rồi

Em giận Anh rồi có biết không ?
Bao nhiêu nỗi nhớ mãi còn trông
Nơi con phố nhỏ hàng cây đó
Chỉ mỗi mình em lệ đắng lòng

Em giận anh rồi chẳng nói đâu
Mi nhòa ướt lệ dạ u sầu
Đường em bước lẻ sao mà vắng
Dấu cũ phai rồi phai đã lâu

Em giận Anh rồi chẳng biết đâu
Mình em khắc khoải nỗi u sầu
Chiều hoang sương đẫm tràn mi mắt
Lệ đọng từng đêm dạ nát nhàu

Em giận anh nhiều giận lắm thôi
Con tim se thắt mấy lần rồi
Bầu trời thẳm vợi làn mây tím
Mưa ở trong lòng mãi vẫn rơi

Em giận anh rồi giận chẳng vơi
Bao đêm nỗi nhớ vẫn không nguôi
Tình nồng có phải dần vơi cạn
Để mãi tim buồn nỗi nhớ ai ?
St

Gạt nỗi buồn vương

Có một nỗi buồn vô cớ đến bên ta
Đêm vắng lặng nghe cuộc đời thầm thỉ
Chiều hạ mưa giọt lăn trên tháp cổ
Chuông nhà thờ điểm vọng tiếng buồn rơi.

Chiều hạ em ơi …sao chiều vắng lặng?
Bạn bè một thời nay ở nơi đâu?
Bánh thời gian đẩy tình vào dĩ vãng
Nụ cười vui sao đến chỉ buồn tênh.

Gạt tương tư biện minh đời dối trá
Thả nỗi buồn theo chuông vọng kinh cầu
Sao lòng người: Lời nói chót trên môi
Tìm chân thật vạn lần không khẳng định.

Một người đi, một người còn ở lại
Sao chát chua chẳng đặng nói lên lời
Mới hôm qua còn nồng thắm xiết tình
Bỗng chốc hóa mảnh tình đời đen trắng.

Đêm khuya vắng lặng nghe con sóng vỗ
Dòng sông trôi ai tắm được hai lần
Mọi phiền muộn thả dòng trôi cuộn chảy
Phả vào đời tự tại cõi hư vô.

Đừng hỏi vì sao ta có nỗi buồn
Buồn vương đến có khi không biết trước
Tỉnh lặng định tâm để rồi thẩm thấu
Gạt buồn đi môi nở nụ cười vui… Xem thêm →

Lời cuối cho anh

Em chẳng trách anh tham vàng phụ nghĩa
Một đời người ngoảnh lại được bao lâu
Nhạn lạc nhau, nhạn cất tiếng kêu sầu
Tình đã lỡ, nhớ nhiều thêm hận tủi

Anh vẫn gọi tình mình là tình cuối
Không bao giờ  anh phụ bạc em đâu
Bất chợt một ngày nghe thông báo một câu:
Anh đang sống ấm êm cùng người mới

Trả lại anh lời yêu thương gian dối
Những ân tình nơi chót lưỡi đầu môi
Tôi chẳng phụ người, người nỡ phụ tôi
Thôi anh nhé ! đường tình chia lối rẽ

Trái tim yêu chẳng thể nào san sẻ
Em chúc cho người hạnh phúc dài lâu
Trách mà chi đời dâu bể, bể dâu
Không duyên nợ, tình mình đành dang dở

Em cố quên nhưng lòng càng thêm nhớ
Thôi cũng đành nhung nhớ để mà quên
Giấu vào tim một nỗi nhớ chông chênh
Tạ từ anh, em đi tìm duyên mới

Tình yêu vốn muôn đời không có tội
Có chăng là lòng dạ kẻ đổi thay
Em vẫn là em, một áng mây bay
Tình dẫu lỡ, vẫn tin yêu cuộc sống !

THANH VÂN

Top