Em chẳng trách anh tham vàng phụ nghĩa
Một đời người ngoảnh lại được bao lâu
Nhạn lạc nhau, nhạn cất tiếng kêu sầu
Tình đã lỡ, nhớ nhiều thêm hận tủi
Anh vẫn gọi tình mình là tình cuối
Không bao giờ anh phụ bạc em đâu
Bất chợt một ngày nghe thông báo một câu:
Anh đang sống ấm êm cùng người mới
Trả lại anh lời yêu thương gian dối
Những ân tình nơi chót lưỡi đầu môi
Tôi chẳng phụ người, người nỡ phụ tôi
Thôi anh nhé ! đường tình chia lối rẽ
Trái tim yêu chẳng thể nào san sẻ
Em chúc cho người hạnh phúc dài lâu
Trách mà chi đời dâu bể, bể dâu
Không duyên nợ, tình mình đành dang dở
Em cố quên nhưng lòng càng thêm nhớ
Thôi cũng đành nhung nhớ để mà quên
Giấu vào tim một nỗi nhớ chông chênh
Tạ từ anh, em đi tìm duyên mới
Tình yêu vốn muôn đời không có tội
Có chăng là lòng dạ kẻ đổi thay
Em vẫn là em, một áng mây bay
Tình dẫu lỡ, vẫn tin yêu cuộc sống !
THANH VÂN