Dòng thơ tình cuối

Anh viết nốt……
Mấy dòng thơ…tình cuối!
Để giãi bầy…những tiếc nối…mênh mang!
Bởi dẫu sao…tình cũng đã…lỡ làng?
Anh giữ lại…làm hành trang…bước tiếp!

Những lời thơ……
Mang câu từ…oan nghiệp!
Cũng bởi rằng….mộng điệp…đã lìa tan!
Trái tim anh…đau đớn…đến ngập tràn!
Nên câu chữ…nhiều lan man…tiếc nối!

?Lời thơ buồn…..
Như những lời…sám hối!
Cuộc đời anh…mang tội…đã yêu thương!
Mà sao em…vội vã…rẽ ngang đường!
Để cho anh…còn vấn vương..nhiều quá!
Xem thêm →

Người có còn ở thành phố này không ?

Người có còn… ở thành phố này không ?
Hay đi rồi về nơi xa nào đó
Đã khá lâu tin tức tôi chẳng có
Nên vẫn lo không biết người thế nào

Thành phố này, giờ thay đổi biết bao
Từng hàng cây, từng con đường, dãy phố
Dấu chân xưa sau những chiều mưa đổ
Nay nhạt nhòa chẳng còn chút dư âm

Có đôi khi tôi vẫn bước âm thầm
Chỉ mình thôi ! Ghé qua nơi chốn cũ
Công viên xưa… bức tường nay rêu phủ
Che lấp rồi hai cái tên hôm nào

Tôi gượng cười, thấy xót xa biết bao
Từng yêu thương mà giờ thành xa lạ
Qua lâu rồi sao vẫn đau nhiều quá
Khi nhớ người là lệ lai ướt my Xem thêm →

Nhớ người dưng

Tình chưa vẹn, ta chia đôi lối rẽ
Ở phương này có vui vẻ gì đâu
Nhớ người ta mà cái bụng cứ rầu rầu
Đêm góc nhỏ, ôm gối sầu bầu bạn

Hiểu cho anh! trang thơ tình trút cạn
Mấy thu rồi như nắng hạn chờ mưa
Nhớ người xưa, ôi biết nói sao vừa
Hoài mắt mỏi, như mưa chiều tháng bảy

Hạ qua đi, buông khối sầu đọng lại
Gió thu về, như gọi mãi tên em
Lá vàng rơi, buông khẽ động bên thềm
Chân ai bước, hay nỗi niềm vọng tưởng

Thời gian trôi, mấy thu rồi xuôi ngược
Lối đi về cũng lặng lẽ rêu phong
Ngóng về đâu ? nghe đau xé cõi lòng
Dòng thơ ngắn, nỗi lòng “em có biết ?

Nguyễn Nhân

Tiễn em …

Cơn mưa chiều giăng ngang tia nắng đỏ.
Ngày tiễn em tốt đọt lá sầu đâu.
Em qua sông con cá lội hụt đầu.
Cơn sóng buồn trắng ngầu trên bến đậu.

Ngày em đi theo gió mùa rệu rã.
Thổi trên dòng chưa đủ mát qua sông.
Ánh hoàng hôn chia nửa áng hư không.
Loài bão giông chực chờ xô nát ngạn.

Ngày em đi Anh buộc lòng nín lặng.
Khỏi đợi chờ nên rảo bước nặng thinh.
Dán như in câu chuyện của đôi mình.
Lật trang tình khóe mi đâu biết nhịn.

Ngày em đi chắc sẽ là mãi mãi.
Một lưng Trời chia hai dãy sao ngôi.
Em đi rồi giọt buồn cũng nhân đôi.
Lối dĩ vãng trống trơn mùa thu tới.

Ngày em đi anh kéo buồn về lại.
Buồn lăn dài kêu nũng nịu trên tay.
Anh nghiêng mình cho lệ chảy qua vai.
Trong đêm tối thắp lên đài nhang khói.

Ngày em đi.. Nhìn vô đời anh nói.!
Tận xa xôi xin người mãi yên bình.
Lãng quên đi đoạn tình ứa men tim.
Truyện thần tiên vẫn chỉ là cổ tích.

ChuHecodoc Le

Chuyện ngày xưa

Buổi hạ nào tuổi mười tám tôi say
Cô bé ấy mái tóc dài buông xõa
Cứ theo chân để thương rồi thương quá
Gom gió gửi lời trên chùm lá me bay

Mấy dịp hè nắng vẫn cứ trên tay
Vì trong nắng chan chứa đầy thương nhớ
Chợt có lúc thấy tim mình lo sợ
Em tới mỉm cười ồ duyên cớ chi anh

Cái hạ về thời gian vuột đi nhanh
Lời thân ái nay thoảng thành cơn gió
Gió cứ vui mỗi lúc về trước ngõ
Nơi ấy một thời còn đó chuyện ngày xưa

Chiều nay về cuối hạ chợt cơn mưa
Cô bé với tóc dài chưa trở lại
Lòng tôi buồn nỗi niềm xưa thân ái
Em vẫn không về đợi mãi có mình tôi!
@La Giang

Góc khuất cuộc đời

GÓC KHUẤT CUỘC ĐỜI
Tác giả: VVKH

Tôi phải là tôi? chẳng phải tôi
Quán khuya rượu uống đã cạn rồi
Nhớ ai?ai nhớ? Còn ai nữa?
Một khối tình si đã trao người

Ngoài kia mưa trút lời tâm sự
Đường về lạc lối bước lẽ loi
Phố đêm đường vắng im lìm ngũ
Hiu hắt đèn khuya soi lại đời

Góc khuất tâm hồn nầy ai hiểu?
Cuộc đời sao lắm nổi buốn ,vui?
Đưa tay che mắt sao mờ,tõ
Tìm chốn bình yên giấc ngũ vùi

Mai nếu có về nơi chốn củ
Ai sẽ cùng tôi ngắm mây trôi
Để nhớ chốn xưa từng hò hẹn
Dù có thương đau có ngậm ngùi.

Lời cuối cho anh

Em chẳng trách anh tham vàng phụ nghĩa
Một đời người ngoảnh lại được bao lâu
Nhạn lạc nhau, nhạn cất tiếng kêu sầu
Tình đã lỡ, nhớ nhiều thêm hận tủi

Anh vẫn gọi tình mình là tình cuối
Không bao giờ  anh phụ bạc em đâu
Bất chợt một ngày nghe thông báo một câu:
Anh đang sống ấm êm cùng người mới

Trả lại anh lời yêu thương gian dối
Những ân tình nơi chót lưỡi đầu môi
Tôi chẳng phụ người, người nỡ phụ tôi
Thôi anh nhé ! đường tình chia lối rẽ

Trái tim yêu chẳng thể nào san sẻ
Em chúc cho người hạnh phúc dài lâu
Trách mà chi đời dâu bể, bể dâu
Không duyên nợ, tình mình đành dang dở

Em cố quên nhưng lòng càng thêm nhớ
Thôi cũng đành nhung nhớ để mà quên
Giấu vào tim một nỗi nhớ chông chênh
Tạ từ anh, em đi tìm duyên mới

Tình yêu vốn muôn đời không có tội
Có chăng là lòng dạ kẻ đổi thay
Em vẫn là em, một áng mây bay
Tình dẫu lỡ, vẫn tin yêu cuộc sống !

THANH VÂN

Họa lại cố nhân xưa

Bên vòng tay chờ đợi cố nhân xưa.
Bao yêu thương bút đâu tả cho vừa?
Đành khép lại chôn vùi theo dĩ vãng!
Những yêu thương hẹn hò cùng năm tháng!

Hãy yên nằm để tiễn biệt người đi.
Em cứ đi xin đừng tiếc thương gì
Lời khấn nguyện, cầu em luôn hạnh phúc!
Dù sóng to thuyền tình anh ngã gục!

Gẫy tay chèo anh cam chịu phần anh!
Chỉ mong sao em , mãi được ngọt lành!
Xây duyên mới trong mộng lành mãi mãi!
Dù tình anh lênh đênh, và khắc khoải!

Không đoái hoài hay trách giận người đi.
Xin em đừng luyến tiếc lúc phân ly!
Mà người ở, người đi thêm bịn rịn!
Anh chỉ muốn hóa thành cây lan tím!

Dù dây leo, nhưng tím ngắt một đời!
Dẫu khô cằn vẫn sắc tím thủy chung!
Dù bão táp vẫn ung dung tự tại!
Dẫu năm thàng, có gặp hoài ngang trái!

Vẫn yên lòng! Đợi người hái về yêu!
Hết liêu xiêu! Trong nắng sớm mưa chiều!

@Hoàng Triều​

Em lỡ yêu người đàn ông có vợ

Em lỡ yêu người đàn ông có vợ
Nên đêm về lạnh lẽo cả giấc mơ
Anh còn yêu gia đình anh nhiều lắm
Thì trách chi đôi lúc cứ hững hờ.
Dù em biết tình yêu em tội lỗi
Anh cũng sai vì nông nổi cuồng điên
Em mặc cả với lệ đắng từng đêm
Để có anh ,vòng tay êm hạnh phúc.
Có đôi khi em thấy mình ấm ức
Tỏ cùng ai, cho thấu mọi nỗi niềm
Và chỉ muốn ,anh là của riêng em
Dẫu biết rõ, ấy là điều không thể.
Anna

Thơ mệt

Thơ mệt rồi lên cũng bỏ đi đâu
Giọt mồ hôi rơi xuống đầu con chữ
Vần gieo xuống mà lòng còn lưỡng lự
Bao ân tình tâm sự dấu yêu ơi

Suốt năm dài thơ cũng muốn nghỉ ngơi
Bởi cuộc sống còn chơi vơi nhiều lắm
Mối tình xa luôn mặn nồng say đắm
Cuối năm rồi gửi gắm chút hương yêu

Trong tim anh còn ghi khắc bao điều
Hình bóng ai chập chờn chiều hôm ây
Nụ hôn nồng bờ môi hồng bỏng giẫy
Vòng tay ôm đầy run rẩy khát khao

Câu yêu thương từ giọng nói ngọt ngào
Đã ru anh đi vào trong mộng mị
Bởi tình yêu thì có ai bì tị
Cho đi rồi nào nghĩ lấy lại đâu

Thơ mệt rồi viết mãi chẳng tròn câu
Trái tim yêu ….
Mãi một mầu ….
Thắm đỏ !
 Hồng Giang.

Top