Cơn mưa chiều giăng ngang tia nắng đỏ.
Ngày tiễn em tốt đọt lá sầu đâu.
Em qua sông con cá lội hụt đầu.
Cơn sóng buồn trắng ngầu trên bến đậu.
Ngày em đi theo gió mùa rệu rã.
Thổi trên dòng chưa đủ mát qua sông.
Ánh hoàng hôn chia nửa áng hư không.
Loài bão giông chực chờ xô nát ngạn.
Ngày em đi Anh buộc lòng nín lặng.
Khỏi đợi chờ nên rảo bước nặng thinh.
Dán như in câu chuyện của đôi mình.
Lật trang tình khóe mi đâu biết nhịn.
Ngày em đi chắc sẽ là mãi mãi.
Một lưng Trời chia hai dãy sao ngôi.
Em đi rồi giọt buồn cũng nhân đôi.
Lối dĩ vãng trống trơn mùa thu tới.
Ngày em đi anh kéo buồn về lại.
Buồn lăn dài kêu nũng nịu trên tay.
Anh nghiêng mình cho lệ chảy qua vai.
Trong đêm tối thắp lên đài nhang khói.
Ngày em đi.. Nhìn vô đời anh nói.!
Tận xa xôi xin người mãi yên bình.
Lãng quên đi đoạn tình ứa men tim.
Truyện thần tiên vẫn chỉ là cổ tích.
ChuHecodoc Le