Chiều chủ nhật

Chiều chủ nhật mọi người vui xuống phố.
Anh một mình ngồi nhung nhớ cô đơn.
Em yêu ơi sao Em lỡ dỗi hờn.
Để Anh phải tủi buồn trong trống vắng.

Xuân sắp về đào, mai khoe trong nắng.
Ở nơi nào có thiếu vắng không Em.
Hay là Em cũng chẳng thấy gì hơn.
Khi bươn trải một mình trong cô quạnh.

Sao Em lỡ coi mình là bất hạnh.
Để lại ngồi khắc khoải suốt canh thâu.
Sầu đong đi sao mãi chẳng hết sầu.
Đêm trống vắng đọng một màu nhung nhớ.

Sao Em lại để tình mình dang dở.
Rồi đau buồn thương nhớ nó làm chi.
Cuộc tình kia như bát nước đổ đi.
Liệu hót lại có còn đầy không nhỉ.

Chiều chủ nhật tiếng đàn ai năn nỉ.
Vọng u hoài …
Như nhắn nhủ …
Về ai !

BT : ?????
KENSINGTON

Để lại một bình luận