Một cánh chim bay – Nguyễn Thành Sáng

Biển sóng gợn buồn nhịp trái tim
Mờ treo thăm thẳm cuối trùng dương
Trời kia thấp thoáng, dần trôi đến
Viễn xứ từ nay dõi bước đường!

Một dãy đen dài tận chốn tha
Cánh thuyền hướng thẳng cố lần ra
Từng cơn nhấp nhố lay gan ruột
Bỏ lại sau lưng xứ sở nhà

Gió thổi ngang tai tiếng vụt vù
Mơ màng năm tháng những chiều thu
Đìu hiu len lỏi vào mưa lạnh
Theo thắt hồn sương, cuốn mịt mù…

Xem thêm →

Ta muốn

Ta muốn về thời một đưa trẻ con
Có những lúc mẹ đánh đòn vì nghịch
Bạn cùng lứa vui cười đùa thỏa thích
Sống vô tư không suy nghĩ quá nhiều

Sáng ra đồng cùng ruộng lúa thân yêu
Chiều ven biển thả diều vui êm ả
Lặn lội bở sông bạn bè bắt cá
Mấy con cua vui rạ vẫn tranh dành
Xem thêm →

Nửa hồn và thơ đêm

Giờ tôi còn lại nửa hồn thôi,!
Một nửa chìm mơ tự lâu rồi,
Nửa này thờ thẫn khi chiều xuống,
Còn nửa kia giờ mây cuốn trôi,,

Giờ tôi còn lại nửa hồn thôi,,, !
Bởi vì chiều ấy đã xa xôi,,
Có cố chắt chiu từng kỷ niệm,
Thì những ngày mơ cũng qua rồi,,,,,
Xem thêm →

Tỉnh mộng đi anh

Tỉnh đi anh! Xin anh đừng say ngủ
Ta tuy nghèo, nhưng cũng tạm đủ ăn
Đừng mơ cao, cung gấm với chị Hằng
Đưa đất nước thêm khó khăn lần nữa

Bốn ngàn năm, ta còn gì chọn lựa
Đã bao đời trong khói lửa tan hoang
Cha ông xưa, đi bám đất giữ làng
Đừng vội vã, trang sử vàng viết lại
Xem thêm →

Mẹ dặn

Con về bên đó làm dâu
Mẹ đây khuyên nhủ những câu đời thường
Đêm đầu chồng bế lên giường
Thì con chịu khó mà nhường nó nha

Sáng mai dậy sớm cửa nhà
Sáng mai để ý bà gia làm gì
Con đừng điện thoại,ti vi…
Mà lo cơm nước đứng đi nhẹ nhàng

Nói năng là phải rõ ràng
Nói năng là phải đường hoàng nhá con
Chân thành hơn sống véo von
Quan tâm hơn cả ôm hôn mặn nồng

Việc gì chưa thạo nhờ chồng
Nên đi chơi khắp bà con láng giềng
Mới về bớt nói chuyện tiền
Cũng đừng có nói luyên thuyên chuyện tình

Đừng nên ăn vặt một mình
Có ăn thì để gia đình cùng xơi
Bố chồng sổ mũi hắt hơi
Thì con chăm sóc nhưng ngồi xa xa

Còn chuyện ăn mặc ở nhà
Thì con phải biết xem là hợp chưa
Mùa hè nên hở vừa vừa
Nhiều khi thoáng quá không đùa được đâu

Còn thêm cái chuyện đi cầu
Con hay có bệnh ngồi lâu câu giờ
Nhà chồng mà phải đợi chờ
Người ta đánh giá đang khờ đó nghe

Nếu mà bị họ cười chê
Thì con đừng cãi, lắng nghe từng lời
Không vui cũng nhớ mỉm cười
Để sau nói lại những lời sửa sai

Tạm thời mẹ dặn hôm nay
Làm dâu không phải mấy ngày là xong
Làm dâu trọn kiếp theo chồng
Các con phải biết đồng lòng sẻ chia…!

@tổng hợp

Nỗi đau cuộc sống

Cuộc sống này…. Buồn lắm phải không em
Tuổi thơ bé…. Đời bon chen khốn khó
Cơn mưa xa…. Dập dồn trong giông gió
Thân mồ côi…. Xã hội bỏ dọc đường

Biết tìm đâu….. Một mái ấm thân thương
Khi đêm xuống…. Muôn lẻo đường hẻo lánh
Những cơn gió…. Mưa trở mình ớn lạnh
Đất là nhà….. Màn đêm rách che thân

Trẻ lấm lem….. Thiếu manh áo tấm quần
Kiếm bữa ăn….. Thêm vạn lần nước mắt
Người giầu sang….. Có bao giờ đau thắt
Nhìn tuổi thơ….. Góp nhặt từng miếng ăn
Xem thêm →

Đừng nhá con

Đừng ăn chơi ! khi Mẹ còn cực khổ
Đừng đua đòi ! khi Cha đổ mồ hôi
Đừng vô tâm ! sống chỉ biết mình thôi !
Đừng mê muội ! mà mộng điều hư ảo

Đừng xa hoa ! khi Mẹ già tần tảo
Đừng hảo huyền ! gây phiền nảo Cha yêu
Đừng ra đường ! với nét mặt tự kiêu
Đừng cao ngạo ! mà chê bai kẻ yếu

Đừng phung phí ! khi gia đình túng thiếu
Đừng vì tiền ! mà bất hiếu song thân
Đừng cải lời ! khi Cha Mẹ khuyên răn
Đừng vội vã ! phân chia sai lối sống

Đừng quá lời ! khi lòng đang nổi nóng
Đừng bỏ nhà ! khi Cha Mẹ ngóng trông
Đừng dại khờ ! với suy nghĩ chưa thông
Đừng kêu ngạo ! khi mình còn dốt nát…
st

FORMOSA – Một vùng đất chết

Mai anh về…lối ấy chẳng còn em
Biển đỏ sầu ! Không xanh màu thuở trước
Chiều trên biển…ngày nao ta chung bước
Chuyện vui buồn…em thỏ thẻ anh nghe…

Mai anh về…biển vắng bóng thuyền ghe
Bởi biển chết…nên cá giờ cũng chết
Bởi biển chết…nên trai làng đi hết
Gái làng mình…từ đó cũng xa quê…

Xóm chài nghèo…giờ càng lắm lê thê !
Đời cơ cực…muối cũng cùng biển chết
Hồn tan vỡ…xoa xát thêm muối biển
Để tim em…ngất lịm giữa mù khơi…
Xem thêm →

Về thôi …

Về thôi
Gác lại những bon chen
Gác lại những màn đêm mỏi mòn chân chạy
Gác lại những u mê, đèn đường, bụi máy
Gác lại tất cả muộn màng
Gác lại những say sưa .

Về thôi
Buông bỏ những lọc lừa
Buông bỏ những dại khờ, dây dưa của tuổi trẻ
Buông bỏ những lạnh lẽo, phũ phàng, quạnh quẽ
Buông bỏ lớp mặt nạ bẽ bàng
Buông cả những đau thương

Về thôi
Ném hết những vấn vương
Ném hết những con đường có lá vàng rơi rụng
Ném hết những suy tư, nhếch mép, trào phúng
Ném hết những lạ lùng
Ném cả những vần thơ .

Về thôi
Vứt sạch những mộng mơ
Vứt sạch những nỗi buồn tưởng như không hồi kết
Vứt sạch những thăng trầm, chênh vênh, lầm lệch
Vứt sạch quá khứ muộn phiền
Vứt cả tiếng thời gian .

Về thôi
Chân dừng bước lang thang
Môi mỉm cười hiên ngang đón nắng trời chói lọi
Mắt híp lại thoang thoảng mùi lá gói
Tay mân mê chất vị miền đất gió quê hương .

Về thôi
Về với những kênh mương
Về với ruộng đồng, với hàng cau thẳng đều xa tít
Về với cánh cò trắng phau ,tiếng cạp cạp rộn ràng trong chuồng vịt
Về với gia đình
Với đất mẹ, quê choa

Về thôi
Nằm bệt dưới hiên nhà
Lăn trên nền gạch tưởng chừng xa lâu lắm
Ôm những con người nhớ nhung hàng trăm dặm
Nghe kể lại chuyện xóm, chuyện làng
Chuyện giếng nước, quê thôn .

Về thôi
Khát khao những ôn tồn
Nhớ nhung dáng mẹ gầy bạc phai màu sương sớm
Mong ngóng quây quần bên gia đình sum họp
Yêu bữa cơm chiều
Yêu cả tiếng rầy la .

Về thôi
Xếp hành lí
Kéo vali
Chào phố thị
Tôi về !!!

( st )

Xem thêm →

Ta chỉ là ta

Đây quán trọ nhiều lần ta đến
Bao cuộc vui đàn hát linh đình
Ta yêu lắm bao lời thương mến
Ta ngỡ ta giữa những thân tình

Ta nào thấy trong từng ánh mắt
Từng nụ cười gian dối xum xoe
Ta chỉ thấy trong lòng ngây ngất
Xung quanh ta nhiều lắm bạn bè

Rồi một ngày ta buồn, buồn lắm
Buồn thật buồn không hiểu vì sao
Nhánh hoa đời vẫn còn tươi thắm
Chim hót dài ru mộng chiêm bao

Thà như thế! cũng đành như thế!
Cõi phù du còn ngóng trông gì
Hoàng hôn tới một đời bóng xế
Chốn vô thường biết nói năng chi…

Xuân Mai

Top