Có đôi lúc thấy yếu lòng, buồn chán
Muốn cùng ai đến thế giới không người
Có bãi cỏ và một đồng hoa tuơi
Nằm ở đó tha hồ mà đùa giỡn.
Có đôi lúc chẳng thể nào bình thản
Muốn hét lên sợ bị nói là khùng….
Muốn gieo mình ở một khoảng không trung
Để biết được có chuyện gì sẽ đến.
Có đôi lúc cũng rất cần cuộc hẹn
Với biển đêm tâm sự lúc sóng trào
Những ưu phiền được ngọn gió thổi cao
Mang đi hết vơi chút nào nhẹ nhõm.
Có đôi lúc muốn được ai ôm trọn
Nói vào tai và cái cốc lên đầu
“Có anh rồi em sẽ chẳng sao đâu
Nào ngoan đi chẳng chuyện gì sảy đến”
( Uyên Nhi )