Tổng hợp thơ hay họa ảnh đẹp về những cô gái miền quê trông thật dịu dàng với trang phục giản dị nhưng rất đẹp và dễ thương.
NÉT DỊU DÀNG, CHÂN CHẤT CỦA NHỮNG THÔN NỮ TRONG THƠ
Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay khi nói về tình yêu cùng những đức tính tốt đẹp của những cô gái miền quê. Những cô gái xuất hiện trong thơ với sự chịu thương, chịu khó, cùng đức tính thật thà, đáng yêu với nhiều cung bậc cảm xúc trong tình yêu…
#01.
EM GÁI MIỀN QUÊ – Thơ: An Giang Bùi
Đường vắng chiều đông gió lạnh về
Thương người em gái chốn miền quê
Nhà neo con bé chồng xa vắng
Nhấm nhẳng mưa giăng kín lối về.
Mong manh áo vải tấm thân gầy
Càn khôn trĩu nặng gánh trên vai
Nuôi con vất vả quên ngày tháng
Thấp thoáng chiều tà xuân sắc phai.
Một bài thơ, tuy ngắn nhưng thật hay và đầy ý nghĩa, làm nổi bật lên những đức tính chịu thương, chịu khó, tảo tần của người con gái miền quê lam lũ khi là người thay thế cho trụ cột của gia đình. Cũng chính là nét đẹp xưa nay khi nhắc về người phụ nữ Việt Nam Trung hậu , Đảm đang.
#02.
EM SẼ HÁT BÀI TÌNH CA TRÊN LÚA – Thơ: Phú Sĩ
Em sẽ hát bài tình ca anh nhé
Có cánh cò gánh nặng nợ tình quê
Có đồng chiều làn khói tỏa trên đê
Hương lúa chín nhà nông về quang gánh
Em sẽ hát chiều ngọt lành biển lúa
Lụa xanh màu uốn lượn múa trao duyên
Mây lững lờ xua hết nỗi ưu phiền
Chú mục đồng cười ngả nghiêng hớn hở
Em sẽ hát lời bài ca duyên nợ
Dưới trăng vàng trăn trở mấy mùa xa
Thuở anh đi hẹn ước buổi giao hòa
Tình thắm mãi bao thiết tha mong đợi
Em sẽ hát Bài tình ca còn dở
Tiếng sông dài thương nhớ mãi còn đây
Dẫu bao năm mùa nước nỗi hao gầy
Câu vọng cổ vẫn đong đầy tình nghĩa.
Bài thơ chính là bản tình ca tự hào của người thôn nữ, mang nỗi nhớ về miền quê yêu dấu với những cánh cò, biển lúa, với những làn khói toả trên đê ngày gặt, với tình yêu tha thiết mà cô muốn kể cho chàng trai nghe với nhịp điệu đầy yêu thương da diết…
#03.
GÁI QUÊ – Thơ: Dạ Yên
Tui đây miệt gái lúa thơm nà…
Thiệt bụng mần sao hỏng dối ngoa
Có quởn ghé dìa quê một chuyến
Rắp gì cứ ở lợi đường xa
Mình ên chớ biết ưng người lạ
Nợ rặt trình thưa đón lộ ra
Phận gái trầu cau theo sính lễ
Theo chồng … bỏ lúa miết rồi đa…
Cô con gái miền Tây đẹp như lúa thơm mà tính tình ngay thắn chẳng dối ngoa. Bài thơ là sự thổ lộ tình yêu làm chúng ta hình dung lên một điều gì đó rất thẳng thắn trong tình yêu của cô gái – Có yêu thì nói rằng yêu. Đó cũng là nét đẹp của những cô gái miền Tây thật thà, dễ thương.
#04.
NGƯỜI QUÊ – Thơ: Thụy
Người ở quê tôi nết thật thà
Nghĩ sao làm vậy hỏng điêu ngoa
Hồn trong ý nguyện thương thì giữ
Chớ chẳng lời đơm bụng tính xa
Cái ngả tư lòng đâu thể biết
Đường tim vạn lối ngẫm gì ra
Nhiều khi cũng sợ tuồng ong bướm
Nhỏ nhẹ bên tai… bẫy đó à…!
Và đây cũng là một bài thơ hay khi nói đến tình yêu của người con gái miền quê. Nhưng khác với cô gái trong bài thơ số 3, ta có thể thấy được sự ngại ngùng, e dè của cô khi bước vào đường tình yêu. Thân gái mười hai bến nước, cô cũng có sự đắn đo, rụt rè trong tình yêu, tình yêu của một cô gái mới lớn thật nhiều cung bậc.
#05.
GÁI QUÊ 2 – Thơ: Minh Đồng
Con gái quê tôi rất thật thà
Cái người cái nết chẳng gian ngoa
Quanh năm quanh quẩn cùng đồng ruộng
Cả tháng quây quần ngại tỉnh xa
Lòng dạ thẳng ngay không úp mở
Tính tình chất phác toạc bung ra
Nhưng đừng thấy dễ mà khinh thị
Gia giáo nho phong …giữ lễ à!!!
Bài thơ phát hoạ lên người con gái miền quê thật thà, nhưng thằng thắn trong tình yêu. Nhưng vì lễ nghĩa Nho giáo, cô cũng có những ngại ngùng của riêng mình. Một sự cảnh báo dễ thương đến những chàng trai, yêu thì yêu nhưng nhớ giữ Lễ nhé…
#06.
VỀ QUÊ – Thơ: Thanh Tùng
Về quê vui với ruộng đồng,
Chiều chiều dạo bước, cho lòng thảnh thơi.
Bon chen chi ở một nơi,
Phồn hoa đô thị, người người đua tranh.
Về quê em đó cùng anh,
Hai ta một túp lều tranh thắm tình.
Anh đây em đó đôi mình,
Trăm năm hạnh phúc, nghĩa tình đậm sâu.
Bài thơ với thể thơ lục bát dường như là một lời nhắn nhủ, một mong muốn của cô gái muốn được xây dựng hạnh phúc với người yêu nơi chốn miền quê thanh bình, muốn rời xa nơi đô thị phồn hoa, tìm về miền quê yêu dấu, cùng với một túp lều tranh, hai quả tim vàng.
#07.
GÁI QUÊ – Thơ: Hồng Ngoãn
Thân em bùn đất nhuộm màu nâu
Hạt giống em ươm sẽ đẹp màu
Nắng đổ trưa chiều em vẫn mải
Mồ hôi thấm đẫm giữa đồng sâu
Chốn quê vất vả em từng trải
Phố thị đèn hoa chẳng dám cầu
Phận gái quê nghèo em thấu hiểu
Đầu hôm sớm tối chẳng buồn đâu !
Bài thơ thất ngôn phát hoạ lên những nét đẹp của người con gái quê, thật thà, chân chất, chẳng dám mộng cao sang chốn phồn hoa đô thị. Miền quê ấy, dẫu có thấm đẫm mồ hôi, nhưng là nơi cô lớn lên, thấu hiểu được những khó khăn nhưng chẳng ngại ngần.
Các bạn vừa thưởng thức những bài thơ hay miêu tả nét đẹp của người con gái miền quê với nét thật thà, chân chất, chịu thương chịu khó, và cũng thật đẹp trong tình yêu. Các bạn hãy để lại những dòng bình luận bên dưới nhé. Minhmap sẽ tiếp tục cập nhật…
Nguồn:https://kyuc.net/tho-hay-anh-dep-ve-con-gai-mien-que-diu-dang-de-thuong