Khuyên chú Cuội

Dưới trần gian ngắm chị Hằng
Ta thừa nhận cũng lặng thầm ước ao…
Nhưng vì ta vốn tự cao 
Quyết không thèm nói lời nào yêu thương!
Khổ thân Cuội mãi vấn vương
Gốc Đa chờ đợi đêm sương ướt rồi
Về đi Chú hãy về thôi
Học ta bày tỏ tình đời trong thơ
Biết đâu một buổi tình cờ
Có người đọc sẽ ngẩn ngơ… vì mình

Vũ Tuấn Anh