Góc phố vắng anh

Em lê gót về trong chiều nắng nhạt
Đoạn đường dài mỏi rạc cả đôi chân
Buồn riêng mang lẻ bước với phong trần
Cùng cát bụi phù vân giăng ngập lối.

Nơi góc phố em qua đường rất vội
Rồi khuất dần trong mỗi giọt sầu rơi
Lời chia tay theo vệt nắng cuối trời
Bỏ em lại dòng đời không bến đỗ.

Từng chiếc lá ngược nắng vàng loang lổ
Đôi chân em bước khó nhọc vô cùng
Biết bao điều em nghĩ ngợi mông lung
Sao ta chẳng đi chung về một hướng.

Sao em vẫn thương ai lòng lụy vướng
Mãi lang thang mộng tưởng biết bao chiều
Hàng cây buồn rụng lá đến liêu xiêu
Góc phố vắng người yêu rời xa mãi…

Thục Nương

Trả lời