Nỗi lòng – Quang Nguyễn

NỖI LÒNG

Anh với em …ở hai đường xa thẳm
Trăng sáng tỏa miền nhớ một đêm rằm
Đường ra huyện thăm em ngày đau ốm
Chẳng ánh đèn đom đóm cứ đua bay

Rồi anh đi Miền Trung suốt năm dài
Em ở lại chăm lo đàn em nhỏ
Vắng cả tin em , từ dạo đó
Lũ về tan tác mái nhà tranh
Anh trở về chỉ còn nước nổi quanh

Căn nhà xưa chẳng có một bóng người
Nhớ em, nhớ luôn cả nụ cười
Tóc xõa buông,gương mặt hình trái xoan
Nghe đâu em lấy chồng Đài Loan
Sống ở xa, nghìn trùng miền đất lạ

Anh vẫn giữ chiếc áo xưa em vá
Dù ngã màu xạm nhạt với thời gian
Những đường chỉ , như siết thắt ruột gan
Thủơ cơ hàn, in hằn dấu kỉ niệm
Áo vẫn còn, đâu rồi , giọng ngọt lịm
Như khi xưa , thăm em những đêm rằm.
Quang Nguyễn (VTSG)

Nhớ chị Nhung

NHỚ CHỊ NHUNG

Chân thành gửi về chị
Nỗi nhớ kẻ miền xa
Lá thư em xa nhà …
Viết bao đêm ngẫm nghĩ

Trăng đêm nay tròn quá
Em vẫn nơi đất lạ
Nhớ chị thuở chưa chồng
Vá áo rét mùa đông

Em mặc chiếc áo ấm
Chị tặng ngày lên đường
Đưa tay chị bắt nắm
Lần tạm biệt quê hương

Đêm nay trăng sáng lắm
Cái lạnh từ sâu thẳm
Gió đưa kí ức về
Kỉ niệm ở miền quê Xem thêm →

Vĩnh cửu – Quang Nguyễn

VĨNH CỬU

Tôi dệt mộng những giấc mơ nhẹ nhàng
Bướm mùa Xuân hoan ca vườn tình ái
Hoa nào đẹp cánh lá xanh mềm mại…
Hương của trời nũng nịu dưới trần gian

Tôi sẽ gom nắng đem về cho nàng
Thoa lên má ửng hồng làn da nữ
Một cánh hoa bên tôi là bất tử
Ôm vô lòng ghì ép vào ruột gan Xem thêm →

Cây phượng già

CÂY PHƯỢNG GIÀ

Mẹ ơi…!
Con đã về..
Những trưa nắng cọt kẹt bên khung cửa
Tiếng võng đưa nhẹ nhàng giấc ngủ trưa
Có tiếng ve..ray rứt suốt hạ nắng
Như tiếng lòng con nặng …âm thanh của quê hương
Ôi tiếng gió thân thương
Ru con say một giấc
Có tiếng chim khản mật…tạo thành điệu nhạc ngọt ngào
Thấm vào trong hồi ức…gợi nhớ tuổi thơ năm nao
Khi con bé…cây phượng trước sân đã có
Mỗi mùa hè con đường nhuộm đỏ
Bao lần con ngủ…dưới gốc cây phượng cũ
Nay vẫn còn…Ôi tuổi thơ vẫn còn!
Vẫn đứng đó chẳng hao mòn
Bao lần phong ba, bao lần bão tố..
Mãi mãi không bao giờ đổ
Cành khẳng khiu dang tay ôm đất trời
Nay con về mãi không rời..
Ôm tròn đất mẹ…trào nước mắt
Lòng siết chặt
Tuổi thơ tôi đây mà
Vẫn còn….
Vẫn còn….
Dưới gốc cây phượng già.

Quang Nguyễn Xem thêm →

Người đưa đò

NGƯỜI ĐƯA ĐÒ

Tựa đầu bảng đen ông thầy đồ
Mười năm đứng giảng tuổi Xuân khô
Thời gian điểm tóc màu sương trắng
Phấn bụi bên thầy một kiếp đồ

Vận thái dương,tình thầy biển cả
Bao la ngọn sóng cuộn ngoài khơi
Bao nhiêu hạt cát trần gian có
Bấy nhiêu ơn thầy suốt một đời Xem thêm →

Em đi – Quang Nguyễn

Em đi!Lá chao nghiêng mùa thu vàng
Rơi rụng,cuối dòng sông một chiều
Hồn anh vắng, những con đường cô liêu
Chẳng còn em!Vạn sâu nghìn tiếng lặng

Trời bão tố mưa phùn đã tắt nắng
Ước hồn anh, ướt hết cả sinh ly
Lạnh hàn! Như đông bỗng quay trở lại
Đá rêu phong nằm lặng trên đồi biếc
Xem thêm →

Em đi – Quang Nguyễn

Em đi!Lá chao nghiêng mùa thu vàng
Rơi rụng,cuối dòng sông một chiều
Hồn anh vắng, những con đường cô liêu
Chẳng còn em!Vạn sâu nghìn tiếng lặng

Trời bão tố mưa phùn đã tắt nắng
Ước hồn anh, ướt hết cả sinh ly
Lạnh hàn! Như đông bỗng quay trở lại
Đá rêu phong nằm lặng trên đồi biếc
Xem thêm →

Khoảng trời xuân

Nắng quá dịu đan xen qua làn tóc
Nắng rất hiền mơn mởn mùi trinh nguyên
Cánh chim bay hòa điệu dưới mây huyền
Trời long lanh,lem áo em xanh thẳm

Thiên nhiên này không khí mang xuân ẩm
Lạnh đầu mùa chị Đông vừa đi qua
Áo em xanh,trắng trong da nỏn nà
Môi duyên dáng bên hàng mai nũng nịu
Xem thêm →

Một đời và mãi mãi

Em là Em thế thôi
Chẳng thay được tạo hóa
Anh muốn làm cỏ lá
Giữ chân em bên đồi

Anh muốn “ Anh “ là “ Em”
Để biết em suy nghĩ
Có yêu anh nhiều xem
Như đêm anh mộng mị

Anh muốn “ Em “ là “ Anh”
Để biết yêu em nhiều
Với em là tất cả
Rộng hơn ngoài biền cả
Xem thêm →

Top