Tuyển tập những bài thơ tình yêu buồn, hay viết về những giấc mơ tình, được gặp gỡ người mình yêu thương ở trong giấc mộng đó.
MỘNG TÌNH
Tác giả: Liên Phạm
Sương khuya đẫm ướt vai gầy
Cô đơn huyễn hoặc đắm say mộng tình.
Đêm khuya thanh vắng lặng thinh
Ngậm ngùi, nức nở một mình ngẩn ngơ…
Sầu rơi ướt má hững hờ,
Chăn đơn gối chiếc, đợi chờ khát khao?
Đâu rồi… Giây phút ngọt ngào,
Tim em đắng nghẹn buồn nào vấn vương.
Đâu rồi… Những nhớ, cùng thương,
Cho em nuối tiếc dư hương một thời.
Nỗi buồn chan chứa đầy vơi,
Bao giờ cạn để mộng đời đắm say…?
Thu về, gió toả nhẹ bay,
Quên đi hờn giận những ngày xa nhau…
Anh giờ đang ở nơi đâu,
Cho em nhung nhớ tình đầu khó quên!
MỐI TÌNH TRONG MƠ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Em từ đâu lạc vào giấc mơ anh
Nụ cười xinh mong manh như tia nắng
Dáng em nghiêng bay bay tà áo trắng
Bước chân trần trên phố vắng hanh hao
Em là ai cho anh phải khát khao
Tim đắm say nghe xạc xào tiếng lá
Ánh mắt em như quen mà như lạ
Nếu không nhầm thì ta đã gặp nhau
Mùa thu xưa lá vàng thắm một màu
Ta cùng em bước qua cầu ngày ấy
Nụ cười xinh cho lòng anh sóng dậy
Em dễ thương thương biết mấy cho vừa
Bao thu rồi sao mãi nhớ thu xưa
Vẫn muốn làm người đón đưa đưa đón
Con thuyền tình anh chao nghiêng vành nón
Câu thơ làm chèo vượt sóng lớn qua sông
Mãi bên em dù bão táp mưa giông
Nếu đắm chìm anh cũng không hối tiếc
Anh yêu em em ơi em có biết
Một mối tình mãi bất diệt trong mơ.
“Bao đêm rồi mãi một giấc mơ, mơ ôm anh trong tay thật chặt. Cứ sợ anh thình lình biến mất, bỏ lại em trơ trọi một mình.
Bao đêm rồi anh vẫn lặng thinh, anh không nói cũng không chào hỏi. Để cho em lo lắng u hoài, trong giấc mơ em tìm kiếm miệt mài.
Chỉ là mơ chứ nào có thật, em đắng lòng chấp nhận mình mơ. Dẫu biết anh né tránh hững hờ, để giấc mơ chập chờn thêm mãi.” (Hoàng Thùy)
ĐÊM MƠ
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Đêm qua mơ đến bên nàng
Dịu dàng e ấp trăng vàng khuất mây
Gió cười nhẹ vén làn mây
Nụ hôn nồng cháy ngất ngây thẹn thùng
Môi hôn cành lá rung rung
Giọt sương rớt xuống nhẹ cùng lá xanh
Ngọt ngào hoa nở trong anh
Hương tình dịu mát ngọt lành cho nhau
Từ đây đến mãi ngày sau
Đôi ta sẽ mãi bên nhau trọn đời
Tình yêu ôi quả tuyệt vời
Thế gian này đẹp rạng ngời vì yêu
Giật mình tỉnh giấc mộng yêu
Xung quanh vắng lặng tiêu điều mình ta
Hóa ra chỉ giấc mộng vàng
Do ta khao khát yêu nàng quá thôi.
GIẤC MƠ BUỒN
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm thu lạnh cô đơn bên võng
Em ru mình chiếc bóng đơn côi
Tôi ơi hãy ngủ đi thôi!
Suy tư chi nữa khuya rồi còn đâu?
Nằm thao thức âu sầu buồn bã
Nhớ người xưa giờ đã nơi nào?
Anh đi nỗi nhớ hanh hao
Tiếng chuông điện thoại cũng vào lãng quên!
Rồi giấc ngủ êm đềm cũng đến
Chợt thấy anh thương mến lạ kỳ
Nhẹ nhàng giọng nói mỗi khi
Nhớ em nhớ lắm những gì hai ta!
Em vui sướng vỡ oà trong dạ
Em nhớ anh nhớ cả đêm ngày
Hoàng hôn buông xuống mây bay
Lặng buồn em bước hao gầy tâm tư
Anh về lại tình như toả nắng
Rực ban mai những ánh sáng vàng
Chuyện tình lại bước sang trang
Xa rồi ngày tháng lỡ làng mất nhau!
Anh khẽ nói đừng sầu em nhé
Rồi trao em thật nhẹ môi cười
Nụ hôn bừng nở thật tươi
Bờ môi héo úa từ thời anh đi
Em hạnh phúc đôi mi rớm lệ
Anh về rồi đừng để xa nhau
Cho tim em mãi đớn đau
Dung nhan phai nhạt theo màu thời gian!
Chuông báo thức phá tan giấc mộng
Nhìn quanh mình vô vọng không anh!
Tủi hờn dòng lệ lại lăn
Nghe sao chát mặn khi anh xa vời
Anh có biết những lời tình nhớ
Em vẫn tin gương vỡ lại lành
Ngoài trời nắng toả long lanh
Một ngày nào đó chắc anh sẽ về!