Cuộc sống này có muôn vàn đau khổ
Muốn yêu thương mà khó quá người ơi
Dòng đời trôi, chẳng mấy nữa già rồi
Liệu có đủ thời gian mà nghĩ lại
Cả một đời ta sống trong ngu dại
Mãi lòng vòng, luẩn quẩn hãm hại nhau
Tại làm sao cứ muốn nhìn người đau
Người ta ngã mới hả lòng hả dạ
Ngồi xót xa, ngẫm đời này cũng lạ
Lửa thêm dầu, thêu dệt chuyện người ta
Bản thân mình, muốn hạnh phúc xa hoa
Sao lại muốn, người thân tàn ma dại
Ôi cuộc đời, một lần phai hương ái
Miệng lưỡi người, cùng phái sắc như dao
Họ thù hận, căm ghét mãi vì sao
Nếu có tội, nói một lần cho hết
Đừng rỉa rói, mỉa mai rồi khinh miệt
Đã im rồi, xin được sống người ơi
Lỡ mai này cuộc sống có chia phôi
Thì oan trái xin trôi theo dòng nước
Bởi ngày mai không có ai biết trước
Ta mỉm cười hay nguyệt héo hoa rơi
Buông xuống đi cho lòng dạ thảnh thơi
Tôi xin nhận một tội đồ sám hối
Kể từ nay dù sáng, trưa, chiều, tối
Cầu mong người luôn vui vẻ thảnh thơi
Mở từ bi, duyên giác đã thành rồi
Tôi kính lạy với muôn lời từ ái
Hạnh Nguyện