Cây phượng già

CÂY PHƯỢNG GIÀ

Mẹ ơi…!
Con đã về..
Những trưa nắng cọt kẹt bên khung cửa
Tiếng võng đưa nhẹ nhàng giấc ngủ trưa
Có tiếng ve..ray rứt suốt hạ nắng
Như tiếng lòng con nặng …âm thanh của quê hương
Ôi tiếng gió thân thương
Ru con say một giấc
Có tiếng chim khản mật…tạo thành điệu nhạc ngọt ngào
Thấm vào trong hồi ức…gợi nhớ tuổi thơ năm nao
Khi con bé…cây phượng trước sân đã có
Mỗi mùa hè con đường nhuộm đỏ
Bao lần con ngủ…dưới gốc cây phượng cũ
Nay vẫn còn…Ôi tuổi thơ vẫn còn!
Vẫn đứng đó chẳng hao mòn
Bao lần phong ba, bao lần bão tố..
Mãi mãi không bao giờ đổ
Cành khẳng khiu dang tay ôm đất trời
Nay con về mãi không rời..
Ôm tròn đất mẹ…trào nước mắt
Lòng siết chặt
Tuổi thơ tôi đây mà
Vẫn còn….
Vẫn còn….
Dưới gốc cây phượng già.

Quang Nguyễn

Để lại một bình luận