Anh mệt rồi rất muốn được nghỉ ngơi
Xoá ký ức và thôi không nghĩ nữa
Người đã bước qua đời anh và trao từng câu hứa
Để bây giờ lạc lõng nỡ đành quên
Ừ ! Suy cho cùng cũng chỉ là thói quen
Người đã gặp cho anh niềm vui ấy
Bên kẻ khác người có làm như vậy ?
Tội tình gì anh phải nhớ phải đau
Ký ức nào rồi cũng sẽ qua mau
kỷ niệm cuối là câu chào ở lại
Người đừng khóc hãy ra đi mãi mãi
Tìm tương lai, lẽ phải cho chính mình
Nếu một ngày thế giới bỗng thật xinh
Mình gặp lại cả hai cùng hạnh phúc
Và khi ấy, có nhói nơi lồng ngực
Hãy cứ cười giống lúc mình mới quen !
Anh mệt rồi… chẳng đủ sức đứng lên
Để yêu ai như lần đầu tiên ấy… !
Thơ sưu tầm