Quán trọ buồn

Chiều qua sông con đò quay lại
Đón một người chìm nổi bên kia
Hỡi người ơi! xin đừng nghi ngại
Ta với người không nỡ cách chia

Chiều hư vô nghe lời than khóc
Rừng hoang xưa mất lối chim về
Bờ sông vắng có người si ngốc
Mong chờ người từ cõi trầm mê

Chiều bơ vơ nơi miền xa thẳm
Một mình ta vời vợi hư không
Nghe tiếng ai còn tha thiết lắm
Nhớ con đò vừa mới sang sông

Đêm cô liêu rơi dòng lệ nóng
Rồi ngủ quên dưới ánh trăng tà
Đêm bơ vơ còn ai mong ngóng
Quán trọ buồn đâu chỉ mình ta…

Xuân Mai

Trả lời