Cha mất mẹ đi thêm bước nửa
Chốn bụi trần một thuở đắng cay
Cuộc đời số phận đổi thay
Gặp người dượng kế không ngày bình yên.
Chỉ mang đến triền miên đau khổ
Xua tuổi thơ không chổ dung thân
Gây bao hiềm khích lổi lầm
Chia lìa tình mẹ xa dần chúng con.
Nhiều lần nếm roi đòn vô cớ
Nào dám đâu than thở cùng ai
Cam nhận điều tiếng mỉa mai
Bước chân xa xứ lạc loài cô đơn.
Nơi đất khách trầm luân bể khổ
Lắm bọt bèo tủi hổ tấm thân
Nghe tin mẹ vướng nợ nần
Cơn đây buơn chải góp phần lo toan.
Thương em nhỏ gầy mòn thể xác
Ở quê nhà phiêu bạt làm thuê
Giỗ cha mất chẳng thấy về
Vì mẹ củng đã bộn bề việc riêng.
Ai gieo cảnh muộn phiền tan tác
Nở nhẫn tâm phụ bạc trẻ thơ
Lang thang trôi nổi chợ đời
Đêm nằm lay lắt bơ vơ lạnh lùng.
Thiếu tình cảm bao dung của mẹ
Sự ân cần chia sẻ của cha
Thiếu lòng nhân ái bao la
Chị em quấn quýt một nhà ấm êm.
Xin nhân thế chút niềm hy vọng
Giúp cho cơn được sống bình an
Tâm tư thanh thản nhẹ nhàng
Vượt qua khổ ải gian nan kiếp người.!
Trần Văn Chiến