Mẹ tôi

Mẹ tôi quét lá ngoài vườn
người như gom cả gánh buồn ngày xa
bao chìm nổi,bấy phong ba
gian truân mẹ chịu,sương sa mái đầu

Tóc mây nắng đã phai mầu
lưng còng mẹ cúi dãi dầu gió sương
bao năm vất vả đêm trường
gió mưa mẹ chịu, để giường phần con

Tình mẹ mãi thắm như son
ngàn năm sau nữa con còn khắc ghi

n/sơn

Để lại một bình luận