Lãnh bụi trần

Mượn cánh hoa sen tẩy bụi trần
Mà lòng không một chút phân vân
Sao chàng lại nỡ vô tình thế
Bỏ mặc mình em đắm lệ ngần
Khoác áo nâu sồng quên tục lụy
Sớm chiều kinh kệ tiếng chuông ngân.
Thanh mai trúc mã từng xa cách
Muốn được bên nhau khó vạn lần.

Thục Nương

Để lại một bình luận