Trách ông trời vừa hửng nên chút nắng
Sao vội vàng làm bạc trắng mưa rơi
Xót thân em lê từng bước dã rời
Bàn chân nhỏ như bơi trong lầy lội
Kiếp mồ côi có làm chi nên tội
Mẹ cha em sao vội bỏ em đi
Để thân em nào đã biết làm gì
Đành lê gót thích nghi cùng cuộc sống
Mưa nhẹ rơi kéo theo cơn gió lộng
Một mình em đường trống vắng cô đơn
Về đâu đây để nũng nịu tủi hờn
Chiều cuối năm chờn vờn cơn gió lạnh
Bàn tay nhỏ lang thang tìm nhặt nhạnh
Biết ai người thấu bất hạnh cùng em
Mắt xoe tròn chiều chạng vạng nhá nhem
Thân cô lẻ ướt nhèm trong buốt giá
Xót xa thay cho cuộc đời bạc quá
Tấm thân gầy ….
Nghiêng ngả …..
Giữa trời đông !
Hồng Giang.