XUÂN MỘNG THẦM
Xuân về trên những vòm cỏ non
Xanh mởn thảm ngọc , tận chân trời
Xuân một cõi hé chờ hạt sương lạnh
Rực cánh đào ngọt như bờ môi em
Xuân đến rồi đất trời thay sắc mới
Mây dịu dàng nũng nịu giống nữ nhi
Gió đưa đi hé rực một sắc nắng
Nắng xuân chiều , lòng tôi chợt bâng khuâng
Làn da trắng xuân thì của trinh nữ
Hương thiên thần tự hồn tôi ngã say
Cánh bướm bay lạc vào chốn hoa đẹp
Lả lơi tình quyến rũ chốn nhân gian
Xuân sẽ nở khi bình minh thức dậy
Xây cỏi tình mộng thầm kiếp hồi sinh .
Quang Nguyễn