Khóc ChiỀu Thu

Khóc đi em cho vơi bao tủi nhục 
Quên tội tình quên cái thuở xa xăm 
Cuộc tình xưa giờ hun hút mây ngàn 
Em hãy khóc thương lần ta lầm lỡ 

Khóc đi em khóc thiên đường sụp đổ 
Mộng mơ nào chỉ là giấc phù du 
Tỉnh cơn mê lòng ta đã rã rời 
Thôi tiếc nhớ làm gì một cơn ảo 

Khóc đi em thương mùa Thu lá đổ 
Thương rừng già, thương tiếng hát của chim 
Thương cây xanh, từng chiếc lá úa vàng 
Thương con suối tưởng hoài con nai nhỏ 

Khóc đi em thu này sao dài lạ 
Có môt ngươi vẫn ngồi đón mùa Thu 
Nhưng Thu đi, Thu đến đã mấy mùa 
Em hãy khóc thương mùa Thu chờ đợi 

Để lại một bình luận