Ta vừa trút bỏ tâm phiền
Chợt nghe tiếng động lá thiền khẽ rơi
Ngao du góc biển chân trời
Nằm sương ngủ gió thấy đời thênh thang.
Kiếp này ta phụ tình nàng
Tim này không dám đa vàng khắc ghi
Ta nương náu cửa từ bi
Đội trời đạp đất cùng y bát này.
Cuộc đời dưới mặn trên chay
Tâm người ô uế đôi tay tanh bùn
Lời gian ý dối trào phun
Tham sân si ấy lại ngùn ngụt dâng.
Nàng gìn ngọc thể châu thân
Đừng qua ngõ bướm chớ gần vườn ong
Còn ta rũ sạch bụi hồng
Ngắm hoa bĩ ngạn bên dòng suối reo.
Đạo vàng sáng ánh trăng treo
Câu kinh tuệ nhãn vừa gieo nụ cười
Ta mong nàng sống vui tươi
Để hồn ta mãi là người trượng phu.
@Thục Nương